Trong gia đình, anh trai là người mà em thân thiết nhất. Còn nhớ lúc bé, một lần em bị các bạn trong xóm bắt nạt. Lúc đó, em chỉ biết chạy về nhà ngồi một góc và khóc lóc. Anh trai liền đến hỏi han, còn giúp em “trả thù” nhóm bạn. Sau đó buổi tối về nhà cả hai anh em sẽ bị mẹ phạt vì tội anh đánh các bạn nhưng hai anh em em đều ngoan ngoãn xin lỗi mẹ. Đến giờ đi ngủ anh vẫn bảo với em rằng “ Nếu có ai bắt nạt em cứ mách anh, anh sẽ bảo vệ em”. Từ đó, anh đã trở thành một điểm tựa vững chắc của em. Tuổi thơ của em thật hạnh phúc khi được trải qua cùng với anh trai. Những khi rảnh rỗi, anh thường đưa em đi ra đồng thả diều, câu cá, bắt ếch… Anh còn dạy em học võ nữa. Anh bảo con gái phải biết tự bảo vệ bản thân mình. Biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp đẽ như vừa mới xảy ra thôi. Những năm anh học đại học, phải xa nhà thường xuyên, em thấy rất nhớ anh. Những lúc anh nấu cơm dỗ em ăn khi tôi bị ốm còn bố mẹ bận công chuyện, những lần anh giảng bài cho em khi gặp phải bài toán hóc búa… Những kỉ niệm thật đẹp biết bao! Em rất yêu quý anh trai của mình.