"Bài thơ "Cái Cầu" của tác giả Phạm Tiến Duật là một tác phẩm văn xuôi mang đậm tinh thần nhân văn và sâu sắc về ý nghĩa của tình người và lòng hiếu thảo. Khi đọc bài thơ này, em cảm nhận được sự đan xen giữa cảm xúc, tình cảm và triết lý đạo đức, tạo nên một bức tranh tinh tế về tình yêu thương và sự hi sinh.
Đầu tiên, bài thơ mang đến cho em một cảm giác ấm áp và sâu lắng khi tác giả mô tả về cảnh quan xung quanh cây cầu và những hoàn cảnh của những người qua lại trên đó. Những hình ảnh về dòng sông êm đềm, những cánh đồng xanh mướt và những người lao động đi làm về trên con đường mòn bên dòng sông đã tạo nên một không gian thơ mộng và bình dị.
Tiếp theo, thông qua câu chuyện về một ông già nghèo đến cầu để nhận công làm thêm, tác giả đã khắc họa lên hình ảnh của một người cha già cô đơn, hiền lành và hiếu thảo. Sự tận tụy và lòng nhân ái của ông đã làm cho người đọc cảm thấy động lòng và đồng cảm với số phận của ông già.
Quan trọng hơn, thông điệp về tình người và lòng hiếu thảo được tác giả truyền đạt qua những hành động nhỏ nhặt nhưng ý nghĩa. Hình ảnh cậu bé trẻ tuổi dẫn ông già qua cầu và nhận công làm thêm với niềm vui và sự tử tế đã làm cho người đọc nhận ra giá trị của sự giúp đỡ và lòng nhân ái trong cuộc sống.
Như vậy, bài thơ "Cái Cầu" là một tác phẩm văn xuôi đầy ý nghĩa về tình người và lòng hiếu thảo, tạo ra một dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Thông qua những hình ảnh sống động và những câu chuyện đầy cảm xúc, tác giả đã làm cho người đọc nhận ra giá trị của sự hi sinh và lòng nhân ái trong cuộc sống hàng ngày."