Tác phẩm là một câu chuyện cảm động về sự hi sinh cao cả của người mẹ cũng như là sự trân trọng,thương yêu của cậu bé đối với mẹ của mình.Ban đầu cậu cảm thấy sự hiện diện của mẹ mình trong buổi họp phụ huynh là một điều xấu hổ,khiến em không nguôi lo lắng và sợ hãi.Mặc dù là người phụ nữ đẹp,nhưng chỉ vì vết sẹo lớn trên mặt,khiến ngoại hình của mẹ không được như em mong muốn.Cậu bé xấu hổ và giấu mình vào một góc để trốn tránh mọi người xung quanh bàn tán,đánh giá về ngoại hình của mẹ.Nhưng người mẹ của cậu thì ngược lại.Cô không hề cảm thấy tự ti và mặc cảm về ngoại hình của mình,mọi người xung quanh cũng vậy,họ đều có ấn tượng đẹp với người mẹ vì mến mộ vẻ đẹp tự nhiên và sự dịu dàng của cô.Qua đó,đặt ra câu hỏi:tại sao cậu bé lại cảm thấy mình thật thiệt thòi,thật xấu hổ vì người mẹ của mình?Vẻ đẹp của một con người không thể đánh giá chính xác khi chỉ nhìn từ một phía-đó là vẻ bề ngoài.Mẹ không đẹp nhưng mẹ vẫn là mẹ của cậu .Người mẹ không mặc cảm,không quan tâm đến vẻ bề ngoài mà cô còn tự hào khi nói về nguồn gốc của nó khi cô giáo chủ nhiệm hỏi.Không do dự,chẳng nao núng,người mẹ trả lời vết sẹo trên mặt là do cô đã cứu con trai của mình.Nguời mẹ còn nói:"Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm."Và chỉ đến đây thôi,cậu bé từ trong chỗ nấp chạy đến bên mẹ,em đã không kìm nén được giọt nước mắt rơi.Cuối cùng thì em cũng đã biết được câu trả lời cho điều em không dám hỏi mẹ bấy lâu nay.Cậu bé ôm lấy mẹ,em nắm lấy đôi bàn tay đã che chở cho em,em thấu hiểu cho sự hi sinh cao cả của mẹ.Song có lẽ từ đây,cậu bé sẽ không cảm thấy xấu hổ và mặc cảm vì mẹ của em nữa.Em sẽ không cảm thấy thiệt thòi,tự ti khi mẹ của mình không xinh đẹp bằng mẹ của của các bạn.Chỉ đơn giản là em đã cảm nhận được sự hi sinh và tình yêu thương mẹ dành cho mình là thứ mới quý giá,thiêng liêng và đẹp đẽ nhất trong đôi mắt mà trước đây luôn em luôn thấy xấu hổ vì ngoại hình của mẹ.Thấu hiểu,thêm trân trọng,thêm thương yêu,người mẹ của em là người đẹp nhất đối với em.