a. Mọi hoạt động sản xuất, kinh doanh mang lại thu nhập đều được gọi là việc làm.
Nhận định này không hoàn toàn chính xác. Việc làm là một khái niệm rộng hơn, bao gồm cả các hoạt động có sự thỏa thuận chính thức giữa người lao động và người sử dụng lao động. Những hoạt động mang lại thu nhập nhưng không có thỏa thuận chính thức (ví dụ: làm việc trong nền kinh tế phi chính thức hoặc làm các công việc tự do mà không có hợp đồng) cũng có thể không được coi là việc làm theo nghĩa pháp lý. Để được coi là việc làm chính thức, cần có các yếu tố như hợp đồng lao động, bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế và các quyền lợi khác được quy định theo pháp luật.
b. Thị trường lao động là nơi người sử dụng lao động và người lao động thỏa thuận về tiền lương, điều kiện làm việc nhưng không dựa trên cơ sở hợp đồng lao động.
Nhận định này cũng không hoàn toàn chính xác. Thị trường lao động là nơi mà người sử dụng lao động và người lao động gặp nhau để thỏa thuận về tiền lương, điều kiện làm việc, và các yếu tố khác liên quan đến công việc. Tuy nhiên, các thỏa thuận này thường dựa trên cơ sở hợp đồng lao động để bảo đảm quyền lợi và nghĩa vụ của cả hai bên. Hợp đồng lao động là một tài liệu pháp lý quan trọng, giúp đảm bảo rằng các thỏa thuận về lương, điều kiện làm việc, thời gian làm việc, và các quyền lợi khác được tuân thủ. Không có hợp đồng lao động, các quyền lợi của người lao động có thể không được bảo vệ đầy đủ, và các tranh chấp lao động có thể dễ dàng xảy ra.