Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn phân tích nhân vật Lão Hạc của Nam Cao

viết bài văn phân tích nhân vật lão hạc của nam cao
2 trả lời
Hỏi chi tiết
34
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Nam Cao là một trong những nhà văn xuất sắc nhất trong nền văn học Việt Nam hiện đại, đặc biệt với những tác phẩm văn xuôi đầy lôi cuốn và sâu sắc. Trong số những tác phẩm nổi tiếng của ông, truyện ngắn "Lão Hạc" đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả bởi hình ảnh Lão Hạc, một người nông dân nghèo khổ, già yếu nhưng đầy lòng tự trọng và nhân văn. Qua việc phân tích nhân vật Lão Hạc, chúng ta sẽ hiểu sâu hơn về nét đẹp và bi kịch của cuộc đời người nông dân trong xã hội Việt Nam những năm đầu thế kỷ 20.

Lão Hạc là hiện thân của nỗi đau khổ và sự bất hạnh. Cuộc đời ông là chuỗi những bi kịch không nguôi, bắt đầu từ cái chết của vợ và sau đó là sự xa cách với con trai. Con trai lão, vì quá bần cùng và không thể tìm được lối thoát trong cuộc sống ở quê hương, đã phải bỏ đi làm trong đồn điền cao su. Lão Hạc ở lại quê nhà, sống một mình, cô đơn và thiếu thốn. Bi kịch của lão Hạc càng trở nên đau đớn hơn khi ông không thể chăm sóc cho một con chó, con Vàng, mà ông coi như người bạn hiếm hoi, chia sẻ những niềm vui nỗi buồn của mình.

Sự đáng thương của Lão Hạc không chỉ dừng lại ở cái nghèo, cái đói mà còn là sự dằn vặt trong tâm hồn. Con Vàng chính là biểu tượng của tình thương vô điều kiện mà lão dành trọn trái tim mình. Khi phải quyết định bán con Vàng vì không còn đủ sức lo cho nó, Lão Hạc đã khóc như một đứa trẻ. Nước mắt lão không chỉ chảy vì mất đi người bạn trung thành, mà còn vì sự bất lực của mình trước cuộc sống. Lão Hạc tự trách mình, giằng xé giữa đạo đức và bản năng sinh tồn. Sự việc bán con Vàng không chỉ là một hành động tất yếu mà còn là đỉnh điểm của nỗi đau và sự bất lực không thể dứt ra.

Một điểm đặc biệt đáng đề cập là lòng tự trọng và nhân phẩm của Lão Hạc. Dù nghèo đói và đau khổ, lão Hạc cũng không bao giờ chịu nhờ cậy, ăn bám vào ai. Lão sống trong sự cô đơn, cố gắng tự mình vượt qua mọi khó khăn. Lòng tự trọng của ông thể hiện qua từng hành động nhỏ nhất, từ việc không muốnghìn lộc của ai cho đến quyết định tự tử bằng cách ăn bả chó. Cái chết của Lão Hạc là biểu hiện cao nhất của lòng tự trọng đó, ông không muốn trở thành gánh nặng cho xã hội hay ai khác, thậm chí cả người thầy giáo - người bạn tâm sự duy nhất của ông. Cái chết ấy, dẫu bi thương nhưng lại cho thấy sự kiên cường và lòng tự trọng lớn lao.

Bên cạnh đó, hình ảnh Lão Hạc trong truyện cũng phản ánh bi kịch của người nông dân trong xã hội cũ. Cuộc đời Lão Hạc là bức tranh chân thực về nỗi khổ của người nông dân trong xã hội phong kiến suy tàn, không chỉ đối mặt với cái nghèo vật chất mà còn là sự cô độc về tinh thần. Nam Cao đã khéo léo lồng ghép tư tưởng nhân văn, qua đó thể hiện tình yêu thương và sự cảm thông sâu sắc đối với những số phận nhỏ bé, bần cùng nhưng không hề tầm thường.

Nhân vật Lão Hạc của Nam Cao là một nhân vật phức tạp, đầy chiều sâu và chứa đựng nhiều ý nghĩa. Qua hình ảnh Lão Hạc, nhà văn đã thành công trong việc khắc họa nỗi đau thương và lòng tự trọng của người nông dân, đồng thời phản ánh yếu tố nhân văn sâu sắc trong văn học. Truyện ngắn Lão Hạc không chỉ là một tác phẩm văn học xuất sắc, mà còn là tiếng lòng, sự thức tỉnh và kêu cứu cho những mảnh đời khốn khó trong xã hội bất công.
1
0
Nguyễn Đăng
23/07 15:18:01
+5đ tặng

Nam Cao là nhà văn hiện thực xuất sắc trước cách mạng. Tác phẩm của ông thường gắn liền với hình ảnh nông thôn đói khổ. Trong hoàn cảnh đó, ông vẫn nhìn thấy được những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân nghèo đang âm thầm tỏa sáng. Truyện ngắn Lão Hạc là một tác phẩm như vậy. Nhân vật chính là một lão nông nghèo khổ, bất hạnh nhưng vẫn mang những phẩm chất cao quý đáng trân trọng.

 

Truyện được kể qua lời ông giáo – người hàng xóm thân thiết của lão Hạc – đã tạo cho câu chuyện thêm phần chân thực, sinh động. Qua ông giáo, ta được biết gia cảnh buồn của lão Hạc: vợ mất sớm, đứa con trai duy nhất lại phẫn chí do bị phụ tình vì quá nghèo nên bỏ vào Nam làm phu đồn điền cao su, biền biệt một năm nay chẳng tin tức gì. Kỉ vật duy nhất con trai lão để lại là con chó mà lão vẫn hay trìu mền gọi là cậu Vàng. Mỗi lần nhớ con, lão lại ngồi nói chuyện với nó cho khuây khỏa. Vì thế, có thể nói nó là một người bạn tri kỉ của lão. Nhưng rồi, cảnh đói kém bủa vây. Một trận ốm đã làm cho số tiền tích cóp của lão cạn dần. Còn mảnh vườn nhưng lão không thể bán được vì lão muốn để dành nó cho con trai. Vì vậy, sau nhiều lần định bán con Vàng, lần này lão dứt khoát chia tay nó. Lão không muốn tiêu phạm vào những đồng tiền ít ỏi mà lão để dành cho con trai.

 

Cảnh lão bán cậu Vàng thật xót xa. Cả đời lão chưa dám lừa một ai. Vậy mà lần này lão lại đi lừa một con chó – điều này làm lão đau lòng và tội lỗi: "Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước... Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc..."

 

Lão tìm đến ông giáo để giãi bày lòng mình. Lão muốn nhờ ông giáo trông coi hộ lão cái vườn đến khi con trai lão trở về. Rồi lão cũng nhờ ông giáo lo liệu ma chay cho mình nếu sau này già yếu. Những suy nghĩ, tính toán của lão thật đơn giản, thật thà. Nhưng mọi thứ đều được lão sắp xếp một cách cẩn thận, chi tiết. Lão vừa lo cho con trai mình, rồi lại lo đến cái chết của mình làm ảnh hưởng tới làng xóm. Điều này như một dự báo sẽ có một biến cố lớn xảy đến với lão.

 

Từ ngày bán cậu Vàng, và cũng từ khi nói chuyện, nhờ cậy ông giáo xong, nếp sống sinh hoạt của lão cũng có sự thay đổi: "Lão Hạc chỉ ăn khoai. Rồi thì khoai cũng hết. Bắt đầu từ đấy, lão chế được món gì, ăn món ấy. Hôm thì lão ăn củ chuối, hôm thì lão ăn sung luộc, hôm thì rau má, với thỉnh thoảng một vài củ ráy hay bữa trai, bữa ốc." Mặc dù vẫn còn ba mươi đồng bạc đó, nhưng lão không muốn là ảnh hưởng tới cái "gia tài" của con. Xuất phát từ tình thương của một người cha đã khiến cho lão phải chịu cảnh sống đói khổ. Nhưng không phải vì thế mà lão nảy sinh thói hư tật xấu. Lão vẫn giữ cho mình nếp sống "đói cho sạch, rách cho thơm".

 

Cuộc sống bế tắc đã đẩy lão Hạc tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Trước hết, lão sang nhà Binh Tư xin ít bả chó. Biết tin, ông giáo thấy vô cùng đau lòng: "Hỡi ơi lão Hạc!... Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư?" Ai cũng cứ ngỡ rằng rồi đây, lão sẽ sa chân vào con đường tội lỗi khi nghe những lời Binh Tư kể lại: "Lão làm bộ đấy! Thật ra thì lão chỉ tẩm ngẩm thế, nhưng cũng ra phết chứ chả vừa đâu. Lão vừa xin tôi một ít bả chó... Lão bảo có con chó nhà nào cứ đến vườn nhà lão...

 

Lão định cho nó xơi một bữa. Nếu trúng, lão với tôi uống rượu." Nhưng rồi cái chết của lão đã làm đảo lộn suy nghĩ của tất cả mọi người: "Lão Hạc đang vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hai mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sùi ra, khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một cái, nảy lên. Hai người đàn ông lực lưỡng phải đè lên người lão. Lão vật vã đến hai giờ đồng hồ rồi mới chết. Cái chết thật là dữ dội. Chẳng ai hiểu lão chết vì bệnh gì mà đau đớn và bất thình lình như vậy. Chỉ có tôi với Binh Tư là hiểu." Lão vẫn giữ cho bản thân mình trong sạch, nhưng cái chết của lão thật đau đớn, bi thảm.

 

"Lão Hạc" đã cho chúng ta thấu hiểu được hoàn cảnh khổ đau, khốn cùng, bế tắc của người nông dân nghèo có tâm hồn cao đẹp trong chế độ thực dân phong kiến tàn ác đương thời. Đồng thời, truyện cũng là lời nhắc nhở cho chúng ta phải biết quan tâm, giúp đỡ nhưng con người có số phận éo le hơn mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
chu
23/07 15:18:36
+4đ tặng

Nam Cao là một nhà văn xuất sắc trong nền văn học Việt Nam, các tác phẩm của ông thường về những truyện ngắn, truyện dài, tập trung chủ yếu về những người nông dân nghèo có mảnh đời bất hạnh, bị vùi dập cả về thể xác lẫn tinh thần, sống mòn mỏi trong xã hội phong kiến thối nát xưa. Trong đó, "Lão Hạc" được coi là truyện ngắn tiêu biểu nhất  cho những người nông dân nghèo khổ, nhân vật lão Hạc - nhân vật chính của tác phẩm chính là hiện thân của sự đau thương này.

Lão Hạc là một người nông dân vô cùng nghèo khổ, vợ ra đi từ rất sớm, một mình ông nuôi con lớn khôn. Tài sản của ông không có gì ngoài ba sào vườn, một túp lều nhỏ và một chú chó vàng. Lão còn nghèo đến nỗi không có đủ tiền để cho con trai cưới vợ. Chán nản, ông con trai bỏ đi đồn điền cao su, để lại người cha già sống một mình. Sau trận ốm bất đắc kỳ tử, trong nhà lão không còn gì để ăn, lão quyết định đi bán cậu vàng - người bạn đời của lão để không phải dựa dẫm vào con trai.

Tuy cuộc sống đầy sự gian khổ, khó khăn là vậy nhưng lão vẫn luôn giữ được phẩm chất đáng trân trọng của mình, một phẩm chất hiền lành, nhân hậu và đầy ắp những tình yêu thương. Lão vô cùng yêu thương đứa con trai của mình. Khi không còn sức để lo được cho người con trai cuộc sống ấm no, lão đã vô cùng đau khổ. Vì thương con trai, lão đã chấp nhận sống một cảnh nghèo khổ, một mình để cho con được thoải mái. Con đi rồi, lão lại dồn hết những tình cảm của mình cho cậu Vàng - là kỉ vật duy nhất mà đứa con trai để lại. Mỗi lần nhìn thấy con chó, lão lại nhớ đến người con trai nơi phương xa của mình. Không chỉ vậy, tình yêu thương con của lão còn đến nỗi mà dù đói đến đâu lão cũng không chịu bán đi mảnh vườn của mình, để dành của hồi môn cho con. Thậm chí lão còn quyết định lựa chọn đến cái chết để không phải ảnh hưởng đến con lão. Lão bán đi căn nhà, đem hết số tiền của mình có đến gửi cho ông Giáo hàng xóm và nhờ trông coi hộ mảnh vườn, nhỡ may đứa con trai lão có về thì nhờ ông Giáo gửi hộ. Không chỉ có tình yêu đối với con trai, lão còn hết lòng yêu thương cậu Vàng. Lão coi cậu Vàng như con người, cho nó ăn, ăn ngủ cùng nó. Mỗi khi rảnh là lại đem nó ra tắm rửa, bắt rận. Mỗi khi lão có đồ uống rượu ngon là lại  cho cậu Vàng thưởng thức cùng như con cháu trong nhà. Cậu Vàng đối với lão như là một người bạn hơn là con chó. Để rồi đến khi bất đắc dĩ phải bán nó, lão đã vô cùng đau đớn và day dứt. Cái quyết định bán đi người bạn thân yêu nhất của mình thật sự khó khăn, trăn trở giống như phải quyết định một việc trọng đại trong cuộc đời. Khi kể lại sự việc bán cậu Vàng  cho người hàng xóm nghe, ông đã đau đớn và dằn vặt mình vô cùng, tự trách bản thân mình phải lừa đến cả con chó.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo