Trong truyện ngắn "Tướng Về Hưu" của nhà văn Nguyễn Minh Châu, hình ảnh người cha hiện lên với tâm hồn đầy mâu thuẫn, giằng xé giữa quá khứ hào hùng và hiện thực đời thường. Ông là một vị tướng về hưu, từng trải qua những năm tháng chiến tranh đầy gian khổ, nhưng giờ đây lại phải đối mặt với cuộc sống bình dị, đơn điệu. Cảm giác lạc lõng, cô đơn bao trùm lấy ông, khiến ông trở nên cáu gắt, khó tính. Sự bế tắc trong cuộc sống khiến ông tìm đến những thú vui đơn giản như chơi cờ, uống rượu, nhưng vẫn không thể khỏa lấp được nỗi trống trải trong tâm hồn. Dù vậy, ẩn sâu trong con người ông vẫn là tình yêu thương gia đình, sự quan tâm đến con cái. Qua những hành động nhỏ nhặt như lo lắng cho con trai, nhắc nhở con gái, ta cảm nhận được tình cảm ấm áp, sâu nặng của người cha. Hình ảnh người cha trong "Tướng Về Hưu" là một bức tranh chân thực về cuộc sống của những người lính già sau chiến tranh, đồng thời cũng là lời khẳng định về giá trị của tình cảm gia đình, sự cần thiết của sự thấu hiểu và sẻ chia trong cuộc sống.