Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ sau

Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ sau:
Nhớ xưa bóng ngoại nghiêng chiều nắng
Tóc trắng cùng mây trắng dưới trời
Xoè tay ngoại đếm từng thu cuối
Con nào hay biết nỗi thu vơi
Con đi mỗi bước xa, xa mãi
Dáng ngoại bên hiên, nắng tắt dần
Lá nghiêng về cội con tìm ngoại
Tê tái chiều buông tím góc sân
(Trích Nhớ ngoại- Bảo Ngọc)
3 trả lời
Hỏi chi tiết
53
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong đoạn thơ "Nhớ ngoại" của Bảo Ngọc, tình cảm của nhân vật trữ tình được thể hiện một cách sâu sắc và tinh tế qua những hình ảnh và cảm xúc chân thành. Nhân vật nhớ về ngoại với nỗi niềm hoài niệm, tưởng nhớ những kỷ niệm bên ngoại trong những buổi chiều nắng đẹp. Hình ảnh "bóng ngoại nghiêng chiều nắng" không chỉ khắc họa cảnh vật mà còn phản ánh tình yêu thương, sự kính trọng đối với người bà thân yêu, người đã dạy dỗ và chở che cho mình suốt một thời thơ ấu. Những câu thơ mang đến một cảm giác ngột ngạt khi nhân vật nhận ra sự xa cách và khoảng cách ngày càng lớn giữa mình và ngoại. Dù con đã lớn và bước đi, nhưng tình yêu và nỗi nhớ về ngoại vẫn vẹn nguyên, từng hình ảnh như "dáng ngoại bên hiên" hay "lá nghiêng về cội" gợi nhớ đến những phút giây êm đềm, đáng quý. Từ đó, ta cảm nhận được một nỗi buồn man mác, một nỗi khát khao được trở về, tìm lại những điều giản dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống. Tình cảm ấy không chỉ đơn thuần là nỗi nhớ mà còn là sự tri ân sâu sắc đối với những người đã nuôi dưỡng ta nên người.
1
0
HoangBaoMinh
10/08 15:29:35
+5đ tặng
Bài thơ “Nhớ bà” in trong tập “Những mùa hoa anh nói", bài thơ giản dị, xinh xắn, lấp lánh những kỷ niệm thân thương về bà. Dù bà đã đi xa nhưng hình bóng của bà luôn hiện hữu trong ký ức, trong giấc mơ của nhân vật trữ tình. Cách dùng từ trong các câu thơ: “Bà tôi như cơn gió/ thoảng về núi xanh rồi… Bà đi nơi chín suối/ xa xôi nơi chín đèo” cho thấy sự ra đi của bà thật nhẹ nhàng, thanh thản, như mây bay, gió thoảng, giống như một cuộc dạo chơi. Thế nên, bài thơ nói về sự mất mát, tuy có chút buồn nhưng không hề bi lụy, gieo vào lòng người đọc là nỗi nhớ bà thật trong trẻo. Mặc dù tác giả chỉ hai lần nhắc đến từ “nhớ” (không kể tiêu đề), nhưng nỗi nhớ chính là sợi chỉ đỏ xuyên suốt bài thơ: “nhớ bà gầu giếng khóc/ im lìm nước trong veo”, biện pháp nghệ thuật nhân hóa nhằm cụ thể hơn, gần gũi hơn những thân quen của bà trong mỗi công việc thường nhật. Đến vật vô tri vô giác như cái gầu giếng cũng khóc vì nhớ bà, nước giếng thì “im lìm” trong veo như tình cảm của cháu đối với bà và ngược lại. Điều đó nói lên rằng, bóng hình thân thương của bà sẽ còn in mãi không chỉ trong tâm thức nhà thơ, mà còn trong bao la trời đất, trong dáng hình núi sông… Và đây nữa: “Vườn xưa xào xạc lá/ chợt về trắng sân mây/ tiếng chổi tre bà quét/ còn vọng thoáng đâu đây”, dòng chảy ký ức về bà lại dội về trong tâm trí người thơ. Khung cảnh trong sân, ngoài vườn dường như vẫn thế. Tiếng lá cây xào xạc, mây về trắng sân, hay đó chính là hình ảnh mái tóc bạc trắng như mây của bà? Hình bóng bà còn được tái hiện qua âm thanh đều đều, quen thuộc của tiếng chổi tre. Những kỷ niệm về bà được tác giả khơi gợi không thật nhiều nhưng vừa đủ để nối kết quá khứ với hiện tại, âm với dương, tạo nên sự gần gũi thân thiết một cách tự nhiên, mà không hề có sự gò ép, khiên cưỡng. Khổ thơ tiếp theo là dòng hồi tưởng về bà: “Ngỡ bà trong trời đất/ thầm lặng như đất trời/ ngỡ bà trong dáng núi/ ngỡ bà trong mưa rơi”. “Ngỡ” được lặp lại 3 lần, để nói rằng tuy bà không còn nữa, nhưng hình bóng thân thương của bà vẫn hiện diện đâu đây, vừa giản dị, gần gũi, vừa cao vời, sâu lắng. Hình ảnh sương khói, lửa ấm là hình ảnh không thể thiếu trong nỗi nhớ về bà. Bởi theo nghĩa đen, bà chính là người chăm lo bữa ăn, giấc ngủ cho cháu, nhưng theo nghĩa bóng bà chính là người nhóm lên ngọn lửa yêu thương trong gia đình. Khổ thơ cuối, từ “nhớ” một lần nữa được nhắc lại, nhấn mạnh chủ đề bài thơ: “củi nằm trong bếp ngủ/ nhớ bà… vàng mùa thu”. Nỗi nhớ bà đã nhuốm vào cảnh vật, nhuộm vàng cả mùa thu. Và như vậy nỗi nhớ càng được khắc sâu. “Nhớ bà”, bằng thể thơ năm chữ, với giọng điệu nhẹ nhàng, tình cảm, ngôn từ trong sáng, dễ hiểu, bài thơ cuốn hút người đọc bằng sự giản dị thuần khiết mà lắng sâu, neo lại trong ta một thứ tình cảm trong suốt như pha lê, đó là tình người, tình bà cháu. Vẫn biết ai cũng có bà, cũng yêu quý bà, nhưng tình yêu đối với người bà đã về nơi chín suối của Trương Anh Tú có những nét rất riêng, mở ra những chân trời rộng, để người đọc có thể liên tưởng so sánh và càng yêu hơn, trân trọng hơn những giá trị văn hóa bền vững, đó chính là tình cảm gia đình, tình bà cháu vô cùng thiêng liêng, sâu sắc.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Amelinda
10/08 15:31:28
+4đ tặng
Dựa vào đoạn thơ trên, ta có thể cảm nhận được những tình cảm sâu sắc của nhân vật trữ tình dành cho người ngoại. Những hình ảnh quen thuộc, ấm áp như "bóng ngoại nghiêng chiều nắng", "tóc trắng cùng mây trắng dưới trời" gợi lên một tình cảm gia đình sâu nặng, một tình yêu thương chân thành mà nhân vật dành cho người ngoại. Câu thơ "Con đi mỗi bước xa, xa mãi/ Dáng ngoại bên hiên, nắng tắt dần" thể hiện rõ nỗi nhớ da diết của nhân vật khi xa cách người thân. Hình ảnh "dáng ngoại bên hiên, nắng tắt dần" gợi lên một nỗi buồn man mác, một cảm giác cô đơn khi thiếu vắng bóng dáng thân quen.Câu thơ "Lá nghiêng về cội con tìm ngoại/ Tê tái chiều buông tím góc sân" bộc lộ sự ân hận và day dứt của nhân vật. Khi đã đi xa, nhân vật mới nhận ra giá trị của tình cảm gia đình và mong muốn được quay về bên người thân. Hình ảnh "lá nghiêng về cội" là một ẩn dụ đẹp, thể hiện sự trăn trở của con người khi xa quê, xa gia đình.Tổng kết lại, đoạn thơ đã vẽ nên một bức tranh cảm động về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình yêu thương giữa ông bà và cháu. Qua những câu thơ, ta cảm nhận được sự ấm áp, sâu lắng nhưng cũng không kém phần man mác buồn của tình cảm ấy.
 
2
0
Cloudoris
10/08 15:31:37
+3đ tặng
Trong đoạn thơ “Nhớ ngoại” của Bảo Ngọc, tình cảm của nhân vật trữ tình toát lên sự xót xa và nhớ nhung sâu sắc. Hình ảnh “bóng ngoại nghiêng chiều nắng” cùng “tóc trắng” gợi lên sự bình yên, thanh thản của bà ngoại trong những ngày cuối đời. Việc bà “xoè tay đếm từng thu cuối” phản ánh sự quý trọng những khoảnh khắc còn lại, đồng thời nhấn mạnh sự vô cảm của con cháu khi còn bên bà. Khi nhân vật trưởng thành và xa cách, hình ảnh “dáng ngoại bên hiên, nắng tắt dần” biểu thị sự cô đơn và nỗi nhớ về quá khứ. “Lá nghiêng về cội con tìm ngoại” thể hiện sự khao khát trở về và tìm kiếm ký ức thân thuộc. Từ “tê tái chiều buông tím góc sân” kết thúc đoạn thơ với nỗi buồn sâu lắng và cảm giác trống vắng, phản ánh sự mất mát không thể bù đắp. Tình cảm trong thơ không chỉ là sự nhớ nhung mà còn là nỗi tiếc nuối về thời gian trôi qua và sự thay đổi của cuộc sống

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo