1. Cà cuống uống rượu la đà
Chim ri sáo xậu nhảy ra chia phần
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Cà cuống uống rượu” và “chim ri sáo xậu nhảy ra chia phần”.
Tác dụng:
- Nhân hóa các con vật giúp tạo ra hình ảnh sinh động và hài hước, làm cho các con vật trở nên giống như những nhân vật có tính cách và hành động cụ thể. Điều này tạo nên sự vui nhộn và gây ấn tượng mạnh, làm cho câu thơ thêm phần thú vị và dễ nhớ.
2. Chú mèo mà trèo cây cau
Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà Chú chuột đi chợ đàng xa Mua mắm mua muối giỗ cha chú mèo
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Chú mèo” và “chú chuột” có hành động như con người.
- Lời nói trừu tượng và hài hước: “Giỗ cha chú mèo” là một cách nói phóng đại, không nên hiểu theo nghĩa đen.
Tác dụng:
- Việc nhân hóa các con vật làm cho câu chuyện trở nên sinh động và dễ tiếp cận hơn. Lời nói trừu tượng và hài hước giúp thể hiện một tình huống vui nhộn, đồng thời làm nổi bật sự khác biệt giữa các nhân vật và tạo nên một tình huống giải trí.
3. Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Dừa ru tôi giấc ngủ”.
Tác dụng:
- Nhân hóa cây dừa giúp tạo sự gắn bó sâu sắc và cảm động. Cây dừa không chỉ là một phần của cảnh vật mà còn là một phần quan trọng của ký ức và cảm xúc tuổi thơ, làm cho người đọc cảm thấy sự ấm áp và gần gũi của thiên nhiên trong quá khứ.
4. Mồ hôi mà đổ xuống đồng
Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi hương
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Mồ hôi đổ xuống đồng”.
Tác dụng:
- Nhân hóa mồ hôi giúp làm nổi bật sự vất vả và công sức của người nông dân. Điều này làm tăng giá trị của lao động và thành quả đạt được, đồng thời tạo ra một hình ảnh rõ nét về mối quan hệ giữa công sức lao động và kết quả thu hoạch.
5. Núi cao chi lắm núi ơi
Núi che mặt trời chẳng thấy người thương
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Núi ơi” và “Núi che mặt trời”.
Tác dụng:
- Nhân hóa núi giúp làm nổi bật nỗi lòng và tâm trạng của nhân vật trong thơ. Việc gọi núi là “núi ơi” và mô tả núi “che mặt trời” làm nổi bật cảm giác cô đơn và sự xa cách, từ đó làm sâu sắc thêm ý nghĩa của nỗi buồn và sự tách biệt trong tâm hồn.
6. Mưa bụi đổ êm êm trên bến vắng
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Đò biếng lười”, “quán tranh đứng im lìm”.
Tác dụng:
- Nhân hóa các yếu tố thiên nhiên và đối tượng giúp tạo ra một bức tranh tĩnh lặng và đầy cảm xúc. Việc gán các đặc điểm của con người cho các đối tượng vô tri làm cho cảnh vật trở nên có hồn và dễ cảm nhận hơn, đồng thời tạo ra một không khí buồn bã và vắng lặng.
7. Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong bác nỗi mong cha
Biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: “Miền Nam mong bác”.
Tác dụng:
- Nhân hóa miền Nam giúp thể hiện tình cảm và nỗi lòng của miền Nam đối với bác. Việc gán các cảm xúc của con người cho một vùng đất giúp làm nổi bật mối quan hệ gắn bó sâu sắc và tình cảm chân thành, từ đó tăng cường ý nghĩa của sự tương tác và nỗi nhớ trong thơ.