Sau khi học xong bài thơ “Tiếng gà trưa” của tác giả Xuân Quỳnh , tôi cảm nhận được một sự hòa quyện sâu sắc giữa tình cảm gia đình và lòng yêu nước trong từng câu chữ của bài thơ. Đoạn thơ không chỉ gợi nhớ về những hình ảnh thân thuộc của làng quê và hình ảnh người bà hiền hậu mà còn làm nổi bật cảm xúc tự hào và trách nhiệm của một thế hệ trẻ đang dấn thân vì Tổ quốc.
“Tiếng gà trưa” không đơn thuần là âm thanh của một buổi chiều bình yên ở làng quê, mà là biểu tượng của một quá khứ tươi đẹp, nơi những tiếng gà cục tác và hình ảnh bà chăm sóc từng quả trứng mang đậm dấu ấn của tình yêu thương và sự vất vả. Tôi cảm nhận được sự đối lập rõ rệt giữa sự mệt mỏi của cuộc hành quân xa và sự an lành, ấm áp trong hình ảnh của xóm nhỏ và tiếng gà trưa. Những hình ảnh ấy như một bức tranh sống động, phản ánh rõ nét sự gắn bó với quê hương và gia đình.
Bài thơ khiến tôi suy nghĩ về những hy sinh âm thầm của những người thân yêu trong quá khứ, đặc biệt là hình ảnh bà chăm sóc đàn gà, lo lắng cho sự sống của chúng và ước mong có thể giúp cháu mình có cuộc sống tốt hơn. Những hình ảnh như “Ổ rơm hồng những trứng” và “Tay bà khum soi trứng” không chỉ phản ánh sự chăm sóc tận tụy mà còn thể hiện niềm hy vọng và tình thương vô bờ bến của bà đối với gia đình.
Hơn nữa, bài thơ cũng gợi nhắc tôi về ý thức trách nhiệm đối với Tổ quốc. “Cháu chiến đấu hôm nay / Vì lòng yêu Tổ quốc / Vì xóm làng thân thuộc / Bà ơi, cũng vì bà” – những câu chữ này như một lời nhắc nhở rằng, trong hành trình dấn thân vì đất nước, tôi không thể quên những giá trị và tình cảm gắn bó với quê hương và những người đã âm thầm hi sinh để xây dựng nền tảng cho thế hệ kế tiếp.
Tôi cảm thấy xúc động và tự hào khi đọc “Tiếng gà trưa”. Bài thơ không chỉ khơi dậy những ký ức đẹp đẽ về quê hương và gia đình mà còn là nguồn động viên để tôi tiếp tục cố gắng, chiến đấu và đóng góp cho sự phát triển của đất nước, xứng đáng với những hy sinh và tình yêu thương của những người đã nuôi dưỡng tôi.