Trong đoạn thơ “Mặt trời xuống biển như hòn lửa... cùng gió khơi” của Huy Cận, tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ đặc sắc, tạo nên sự sinh động và giàu hình ảnh cho bức tranh thiên nhiên và con người lao động. Trước hết, phép so sánh “Mặt trời xuống biển như hòn lửa” làm nổi bật hình ảnh hoàng hôn rực rỡ, mặt trời đỏ rực như một hòn lửa khổng lồ đang chìm dần xuống biển, tạo nên khung cảnh huy hoàng, tráng lệ. Phép nhân hóa trong câu “Sóng đã cài then đêm sập cửa” biến biển cả thành một ngôi nhà rộng lớn, sóng nước như những then cài cửa, màn đêm buông xuống như cánh cửa khép lại, gợi lên cảm giác yên bình, ấm cúng. Phép đối trong câu “Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi” và “Câu hát căng buồm cùng gió khơi” đã thể hiện nhịp sống lao động khẩn trương, đầy nhiệt huyết của những người ngư dân. Những câu hát vang lên mạnh mẽ, căng đầy như cánh buồm, hòa cùng gió khơi, trở thành động lực giúp đoàn thuyền lướt sóng ra khơi. Qua việc sử dụng các biện pháp tu từ, tác giả không chỉ khắc họa cảnh đẹp thiên nhiên mà còn thể hiện tinh thần lao động hăng say, lạc quan của con người giữa biển cả bao la.