Câu thơ "Mai này con lớn khôn / Chim mất tiếng hót / Gió cũng bỏ đi chơi / Chỉ còn lại cây / Như vốn dĩ nó phải vậy" được chia thành nhiều phần chính, bao gồm một cụm danh từ ("con trai"), một cụm động từ ("lớn lên") và hai cụm tính từ ("không biết hát", 'thả gió'). Cụm danh từ đề cập đến chủ đề trung tâm của bài thơ, đứa trẻ sẽ phát triển. Cụm từ "sẽ lớn lên" đóng vai trò như động lực thúc đẩy sự thay đổi diễn ra sau đó. Các cụm tính từ mô tả những thay đổi xảy ra khi đứa trẻ trưởng thành hơn. Khi đứa bé trở nên lớn hơn, chúng quên cách làm những việc mà mình đã từng làm trước đây, chẳng hạn như nói chuyện với chim hoặc nghe gió thổi qua lá cây. Điều này dẫn tới thực tế mới mẻ rằng bây giờ chúng chỉ là một cái cây, đơn thuần tồn tại theo đúng nghĩa của nó. Cụm từ cuối cùng, "Như phải vậy," nhấn mạnh bản chất tự nhiên của thực tế này và ý tưởng rằng mọi thứ đều biến đổi theo thời gian. Nhìn chung, đoạn thơ cho thấy một cái nhìn sâu sắc về quá trình phát triển và thay đổi cá nhân khi những thói quen cũ bị lãng quên và những trải nghiệm mới xuất hiện.