Kỉ niệm:Tháng năm tuổi học trò là khoảng thời gian để nhớ, để thương. Để ta cùng nhau vẽ lên những kỉ niệm ngây ngô với những người bạn và mái trường. Có lẽ ở nơi này là nơi dành cho ta chia sẻ niềm vui, nỗi buồn chẳng phải lo lắng hay bận tâm về những bộn bề trong cuộc sống kia. Đối với tôi cũng thế, ngôi trường Trung Học Cơ Sở Thường Phước 1 cũng là một mái ấm đã cho tôi biết được thế nào là sự ấm áp của thời học sinh.
Mặc dù hiện tại chúng tôi đã được chuyển lên một cơ sở mới để học. Dù cơ sở mới ấy có những điều kiện để chúng tôi học tập tốt hơn, có mái trường to hơn, có nhiều phòng học hơn, có sân trường rộng hơn gấp nhiều lần trường cũ. Nhưng dường như, hình ảnh của ngôi trường bình yên cũ kỉ ấy nó đã in sâu đậm trong kí ức của tôi từ lúc nào chẳng hay.
Tôi vẫn nhớ rõ cái ngày đầu tiên ấy, cái ngày mà lần đầu tiên tôi đặt chân đứng trước cổng ngôi trường với một tâm trạng vô cùng hồi hộp và lo lắng, lúc ấy trong đầu tôi chỉ có dám một suy nghĩ rằng: “Mình sẽ được học trong ngôi trường này sao?”. Vì lúc ấy đập vào mắt tôi là một khung cảnh thật yên bình và đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Con lối nhỏ bước vào sân trường ngày ấy đã dẫn dắt cho tôi bước gần hơn đến ngôi trường. Để rồi hôm nay khi ba năm gắn bó lại phải ngặm ngùi nói hai từ “Tạm biệt”.
Một buổi chiều hôm nọ, khi ánh hoàng hôn vẫn còn đang chiếu rọi xuống từng sự vật. Cũng vẫn là tôi và người bạn, cũng là cùng nhau đèo nhau trên chiếc xe đạp quen thuộc, cũng là cùng đi qua con đường quen thuộc ấy để về nhà sau một buổi học. Nhưng cảm giác của ngày hôm đó lại rất khác lạ, khi chúng tôi chạy ngang ngôi trường ấy lòng tôi bỗng dưng chợt khựng lại vì cảm giác khi hôm ấy tôi nhìn ngôi trường lại chẳng giống bình thường chút nào. Ngôi trường vẫn còn nằm nơi kia nhưng hôm nay chẳng còn tiếng học sinh hóng hách vừa đùa nghịch vừa dẫn xe ra khỏi cổng trường, chẳng còn những chú đẩy xe bán bánh kẹo ngon đợi chúng tôi ùa ra mua. Ký ức về mái trường ngày hôm ấy đối với tôi nó lại lặng im một cách kỳ lạ.
Mỗi mùa thu qua đi, những dòng kỉ niệm cứ liên hồi chảy qua trong tâm trí tôi, tôi vẫn nhớ mãi cái sân trường đầy bóng mát cùng với tiếng trống ngân vang quen thuộc, nhớ dãy hành lang phải gánh biết bao là nỗi thương nhớ tuổi học trò, nhớ những lời giảng dạy của thầy cô khi còn ngồi trong một lớp học tuy nhỏ nhắn nhưng lại chứa chan kỉ niệm đẹp của một thời niên thiếu và nhớ cả giờ ra chơi cùng nhau đá cầu, nhảy dây, đùa giỡn khắp cả một sân trường nhỏ bé.
Đúng là ngôi trường mới bây giờ rất tốt, tôi không thể phủ nhận rằng ngôi trường có đầy đủ tiện nghi trong việc học và nhiều thứ mới để trải nghiệm. Để học sinh được tìm tòi và học hỏi tốt hơn. Nhưng ngôi trường cũ ấy vẫn là một nơi đã khắc ghi những dòng kỉ niệm không thể nào phai đi trong tôi và tất cả học sinh. Đó là nơi những đứa nhóc chúng tôi cùng nhau tổ chức những buổi liên hoan ồn ào. vui vẻ cho lớp. Những ngày lễ đến như tết hay là ngày hai mươi tháng mười một, những giờ học miệt mài và cùng với sự nổ lực của những đứa trẻ cố gắng vực dậy chiến đấu vì tương lai của chúng… Tháng năm tuyệt đẹp ấy đã lần lượt trôi đi từng phút giây cùng tuổi trẻ của chúng tôi theo ngôi trường ấy.
Đó là những kỉ niệm ngọt ngào nhất mà tôi được gắn bó với ngôi trường. Cho dù có được học mái trường tốt hơn thì mái trường cũ này vẫn là một dòng cảm xúc rất khác lạ. Đây là mảnh kí ức đáng nhớ trong cuộc đời của tôi,thời gian thì cứ tích tách trôi qua từng giây, phấn bụi vẫn phủ khắp trên tấm bảng, lá vàng vẫn rơi đầy sân nhưng có lẽ tình cảm mà tôi dành cho ngôi trường vẫn cứ đong đầy và trọn vẹn như thế. Cảm ơn mái trường Trung Học Cơ Sở Thường Phước 1 đã cho tôi một tuổi trò đẹp đẽ này. Dù có đi đâu thì mái trường này vẫn sáng mãi trong tim tôi!.
: Ngôi trường hạnh phúc: Nếu ai đã một lần đến thăm trường Trường Tiểu học Cảnh Thụy sẽ cảm nhận được rất rõ một điều: “ Yêu thương, an toàn và tôn trọng.” là tất cả những gì mà học sinh nơi đây nhận được khi học tập ở ngôi trường này.
Đến trường, điều đầu tiên chúng ta cảm nhận được đây là một ngôi trường thân thiện, sạch sẽ, an toàn và hiện đại. Trường học có đầy đủ các thiết bị dạy học, có hệ thống sân chơi, bãi tập, khu vui chơi cho học sinh . Ngoài ra, khuôn viên nhà trường còn có hệ thống cây bóng mát, bồn hoa, cây cảnh hài hòa và thường xuyên được học sinh, cán bộ, giáo viên và nhân viên chăm sóc. Trong các phòng học, phòng chức năng, các thiết bị dạy học hiện đại được lắp đặt, bố trí khoa học, gọn gàng, thẩm mỹ.
Mỗi ngày, bài học của các em thường được bắt đầu bằng những câu chuyện thật gần gũi, thân thiết trong cuộc sống. Giờ đây, kiến thức không chỉ còn học trên những trang sách giáo khoa mà các em còn được học trong hoạt động hàng ngày. Trên lớp, các các thầy cô chỉ là những người tổ chức, hướng dẫn, cùng tham gia vào các hoạt động học của học sinh. Những bài giảng bắt đầu từ những câu chuyện gần gũi, những trò chơi học tập bổ ích gắn liền với sự sự hỗ trợ của thầy cô. Học sinh ở đây được tự do nêu những ý tưởng, những hiểu biết của mình trước lớp. Trong giờ học không chỉ có thầy cô là những người đem đến kiến thức mà chính học sinh là những người tìm tòi và phát hiện và áp dụng những kiến thức đó. Kết quả của những bài học mà các em lĩnh hội đã được kiểm nghiệm bằng sự đánh giá của thầy cô, của bạn bè và của chính bản thân mình. Điều này đã giúp học sinh cảm thấy hứng thú, chủ động, sáng tạo, tự tin trong việc học tập và giao tiếp. Nhờ vậy, các em sẽ có những giờ học vui vẻ, nhẹ nhàng và lý thú. Vào bất kì lớp nào của trường, chúng ta cũng sẽ cảm nhận được điều đó trong từng giờ học. Các em vui vì hiểu bài, vui vì được nêu ý kiến của riêng mình trước lớp, vui vì được chia sẻ với bạn, với cô giáo, được tự mình kiểm nghiệm, đánh giá kết quả học tập của mình,.
Sau những giờ học trên lớp các em được tham gia các trò chơi an toàn và bổ ích ngay tại khuôn viên rộng của trường. Các trò chơi diễn ra rất sôi nổi có sự góp sức của thầy cô. Các em thoải mái vui đùa cùng thầy cô giáo. Hình như, khoảng cách giữa thầy cô và học trò không còn nữa mà thay vào đó là những ánh mắt ấm áp, cái nắm tay thật chặt và những nụ cười giòn tan trên sân trường.
Content
Content
( Niềm vui sau giờ học)
Ngoài các công việc học tập và vui chơi, học sinh ở đây còn được tham gia rất nhiều các hoạt động khác như: Sinh hoạt ngoại khóa, trải nghiệm sáng tạo, … Các hoạt động đó bắt nguồn từ những ý tưởng sáng tạo của chính các em. Những ý tưởng ấy đã được sự giúp sức nhiệt tình của các thầy cô và các bậc cha mẹ. Các em được tham gia những buổi trải nghiệm vui vẻ, bổ ích và đáng nhớ. Ở ngôi trường này, hoạt động trải nghiệm là một trong những hoạt động học tập kết hợp thực hành rất thiết thực và bổ ích cho học sinh. Đây là phương pháp học tập, hướng nghiệp kết hợp thực tiễn rất bổ ích nhằm bổ trợ cho các bài học lý thuyết, những giấc mơ nho nhỏ của các con khi học ở trường.Cũng thông qua hoạt động này, học sinh được thử làm những công việc mà mình mơ ước như: chú công an đường phố, bác sỹ có tâm, người nông dân chăm chỉ, anh công nhân làm bánh, người bán hàng vui vẻ hay cô nấu bếp khéo tay… Đặc biệt, các em được hòa mình vào thiên nhiên, cây cỏ., được tìm hiểu về môi trường, những yếu tố ảnh hưởng đến môi trường sống, đến nguồn năng lượng, tài nguyên, sức khỏe của con người,…Từ đó, các em biết yêu quý cây xanh, tiết kiệm năng lượng, biết bảo vệ sức khỏe và môi trường sống của mình. Các em biết yêu và trân trọng những người lao động. Đó chính là những bài học mà học sinh dễ tiếp cận nhất, hiệu quả nhất khi đến trường. Qua đây, giúp các em vận dụng kiến thức đã học vào thực tế, được học những điều mới mẻ, lý thú từ thực tế. Hoạt động trải nghiệm cũng là sợi dây gắn kết trách nhiệm giữa những bậc làm cha, làm mẹ với các thầy cô giáo trong nhà trường trong việc giáo dục và hoàn thiện nhân cách cho học sinh. Điều quan trọng hơn cả là học sinh được tự tin thể hiện mình, vui với những hoạt động mình được tham gia.
Content
Content
Content
( Những buổi trải nghiệm lí thú
( Bác nông dân tí hon chăm chỉ)
Trường học không chỉ là nơi để học, để chơi, để tham gia trải nghiệm mà đó còn là ngôi nhà thứ hai của các em. Nơi đó, các em thấy yên tâm, tin tưởng. Hàng ngày đến trường các em mang đến đây biết bao câu chuyện để kể với bạn bè và cô giáo. Ở đây, các thầy cô luôn lắng nghe các em, luôn nâng niu những ước mơ nhỏ bé của các em. Và đặc biệt hơn nữa các thầy cô luôn “tôn trọng cảm xúc” của các em. Chính vì thế học sinh ở đấy đã coi các thầy cô ở đây như cha mẹ của mình. Nếu chúng ta dừng mắt lại nhìn ngắm những khoảnh khắc mà các cô giáo gần gũi, nói chuyện cùng học trò của mình chúng ta sẽ hiểu cảm xúc của học sinh ở đây được đặc biệt tôn trọng. Ở ngôi trường này, các em được chăm sóc chu đáo, được quan tâm từ bữa ăn, giấc ngủ đến những hoạt động học tập và vui chơi. Các thầy cô ở đây như cha mẹ thứ hai chăm chút từng bữa ăn, giấc ngủ cho các em. Tâm hồn các em cứ thế, ngày ngày được bồi đắp, nuôi dưỡng bằng tình yêu thương, sự tôn trọng
( Trường học là ngôi nhà thứ hai của chúng con)
Khi được thấy những nụ cười rạng rỡ, những cử chỉ lịch thiệp, tự tin khi các em giao tiếp với bạn, với cô, với cha mẹ và đặc biệt với khách đến thăm trường chúng ta không thể phủ nhận rằng: Học sinh ở mái trường này được giáo dục một cách khoa học và đang được sống trong một môi trường giáo dục thật sự tiến bộ và nhân văn. Trường học đã cho các em sự tự tin, say mê học tập, kiên trì và sáng tạo. Sự thành công của các em luôn được các thầy cô khen ngợi và khích lệ. Mọi tiềm năng của các em được quan tâm, nuôi dưỡng và phát triển. Môi trường giáo dục ấy được tạo ra và xây đắp từ những mối quan hệ thân thiện giữa học sinh và học sinh, giữa giáo viên và học sinh, giữa giáo viên và phụ huynh, nhà trường và xã hội.
Tôi nghĩ : “Sẽ có những ngôi trường hạnh phúc thật sự đúng nghĩa nếu như tất cả chúng ta luôn yêu thương và tôn trọng học sinh, tạo cho các em một môi trường học tập lành mạnh, tự nhiên, an toàn và đầy tình yêu thương. Cần phát huy hết những tiềm năng vốn có của các em, nuôi dưỡng và phát triển những tiềm năng ấy bằng tình yêu thương và trái tim nhân hậu của người thầy. Dù cuộc sống có vất vả, bộn bề lo toan nhưng chúng ta hãy bớt chút thời gian để cùng học, cùng vui chơi và đặc biệt hãy cùng lắng nghe cảm xúc của các con chúng ta sẽ có được điều chúng ta mong muốn. Làm được điều đó chúng ta sẽ có những lớp học hạnh phúc, ngôi trường hạnh phúc.” Vì hạnh phúc đôi khi đến từ những điều rất nhỏ bé, bình dị. Đó là được ngắm nhìn những nụ cười rạng rỡ và ánh mắt lấp lánh của học sinh mỗi ngày. Đó là được lắng nghe những điều tâm sự, cảm nhận được những mong ước nhỏ bé, những cảm xúc từ trái tim khát khao yêu thương của học sinh. Điều này không chỉ có ở trường Tiểu học Cảnh Thụy mà rất nhiều ngôi trường trên khắp mảnh đất Yên Dũng có được. Tôi thật sự tin rằng: “ Học sinh vui- Đó là trường hạnh phúc! Và khi chúng ta cho đi, chúng ta sẽ nhận lại được nhiều hơn thế.”