Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Nhà văn Thạch Lam có nhiều truyện ngắn. Trong đó, Gió lạnh đầu mùa là một truyện khá tiêu biểu. Nhân vật chính trong truyện là Sơn - một cậu bé nhân hậu, giàu tình yêu thương.
Mở đầu truyện, nhà văn Thạch Lam có những câu văn miêu tả về khung cảnh thiên nhiên lúc giao mùa đầy tinh tế. Mùa đông đến, thời tiết trở lạnh. Nhân vật Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn tỉnh dậy, nhưng không bước xuống giường như mọi khi mà ngồi thu tay vào trong bọc”. Cậu thấy mẹ và chị đã tỉnh dậy, đang ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống, ai cũng đều mặc áo rét cả rồi. Sơn cũng thấy lạnh, “ vộ i vơ cái chăn trùm lên đầu rồi gọi chị Lan”. Sau đó, Sơn “được mẹ mặc cho một chiếc áo dạ chỉ đỏ lẫn áo vệ sinh, ngoài lại mặc phủ cái áo vải thâm”. Các chi tiết trên cho thấy Sơn là một cậu bé trong một gia đình khá giả, được người thân yêu thương.
Sống trong một hoàn cảnh như vậy, Sơn trở thành một cậu bé rất giàu tình cảm, biết yêu thương mọi người xung quanh. Điều này thể hiện qua các chi tiết về tình cảm của Sơn dành cho người em gái đã mất. Khi nghe mọi người trong nhà nhắc đến em Duyên, Sơn cũng cảm thấy “nhớ em, cảm động và thương em quá”. Cậu xúc động khi thấy mẹ “hơi rơm rớm nước mắt”. Hay như hành động của Sơn tỏ ra thân thiện, chơi cùng bọn trẻ con nghèo trong xóm - Thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,.... Đặc biệt, khi thấy Hiên đang đứng “co ro” bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo “rách tả tơi”, “hở cả lưng và tay”. Sơn cảm thấy thương xót cho con bé. Cậu nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Và chính cậu là người nghĩ ra ý đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Sơn đã trò chuyện với chị Lan sau đó hai chị em quyết định về lấy chiếc áo cho Hiên. Trong lúc chờ chị Lan về nhà lấy áo, Sơn đứng yên lặng đợi chờ, trong lòng tự nhiên thấy “ấm áp vui vui”. Dù sao đó, vì sợ mẹ mắng, chị em Sơn đã đến đòi lại chiếc áo, nhưng đó cũng là tâm lí thông thường của những đứa trẻ. Điều đáng quý ở đây là tấm lòng yêu thương, biết chia sẻ của nhân vật Sơn.
Như vậy, Sơn là nhân vật chính, được khắc họa vô cùng chân thực. Nhà văn đã gửi gắm nhiều thông điệp sâu sắc qua nhân vật này.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |