Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa, hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ

 
Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ
Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ . 
Đã ngủ rồi hả trầu 
Tao đã đi ngủ đâu 
Mà trầu mày đã ngủ 
Bà tao vừa đến đó 
Muốn có mấy lá trầu 
Tao không phải ai đâu 
Đánh thức mày để hái! 
 
Trầu ơi hãy tỉnh lại! 
Mở mắt xanh ra nào 
Lá nào muốn cho tao 
Thì mày chìa ra nhé 
Tay tao hái rất nhẹ
Không làm mày đau đâu 
 
Đã dậy chưa hả trầu? 
Tao hái vài lá nhé 
Cho bà và cho mẹ 
Đừng lụi đi trầu ơi
Dài nhất thế giới
2 trả lời
Hỏi chi tiết
31
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong khu vườn nhỏ của ông bà, nơi tôi thường chạy nhảy lúc nhỏ, có một cây trầu xanh mướt, từng lán lá trầu như những chiếc tàu lá xanh mịn màng, xòe ra đón ánh nắng. Tôi thường ngồi dưới gốc trầu, nghe ông bà kể chuyện, và ngọn trầu trông có vẻ thật khỏe mạnh khi đón nhận ánh sáng. Nhưng hôm nay, cái ký ức êm đềm ấy bỗng nhớ về một bài thơ của Trần Đăng Khoa, một bài thơ mà tôi thường đọc với tâm trạng háo hức.

Vào một buổi chiều hè oi ả, khi nắng vàng lấp lánh ủ trong từng chiếc lá, tôi quyết định đánh thức cây trầu thân thuộc. Trong tưởng tượng của mình, tôi sẽ gọi cây trầu như cách mà tác giả đã viết: "Đã ngủ rồi hả trầu?" Tôi cúi xuống gần cây, thấp giọng như một đứa trẻ con hồi hộp, "Tao đã đi ngủ đâu, mà trầu mày đã ngủ?". Như thể được nghe thấy giọng gọi từ tâm hồn, cây trầu chợt rung rinh, lá xanh vẫy chào, đôi mắt trái tim ẩn hiện trong từng chiếc lá.

Sau đó, tôi bồi hồi nhớ về triệu hồi hình ảnh bà tôi - người phụ nữ luôn yêu thương và chăm sóc từng chiếc lá trầu. Bà từng nói rằng lá trầu là biểu tượng của sự ấm áp, của tình thương gia đình. Tôi hỏi bà về cái cây kì diệu này, bà chỉ mỉm cười và bảo rằng trầu có linh hồn. “Mỗi buổi sáng, trầu đều thức dậy, chờ đợi những bàn tay nhẹ nhàng của chúng ta,” bà nói.

Khi tôi bắt đầu hái, trong trí tưởng tượng, lá trầu không chỉ là lá, mà còn là tiếng cười, là những câu chuyện không lời. Mỗi chiếc lá đưa ra là những kỷ niệm ùa về, kỷ niệm của những ngày tôi và bà cùng gói bánh trôi, hay cùng làm những món ăn truyền thống. Tôi chạm nhẹ vào từng chiếc lá, “Đừng lụi đi trầu ơi, dài nhất thế giới”, tôi thầm nhắn nhủ. Tôi cảm nhận được sự sống động trong từng chiếc lá, những giọt sương của sáng sớm như ánh mắt đầy yêu thương của bà.

Giữa không gian tĩnh lặng, tôi như cảm nhận được tiếng thở của cây trầu. Một âm thanh du dương thi vị, như lời mời gọi, như một bản giao hưởng giữa cây cối và lòng người. Tôi không chỉ thấy lá trầu, mà còn thấy tuổi thơ, thấy tình yêu thương gia đình nơi từng chiếc lá xanh. Cây trầu dường như sống dậy, mở ra những cánh cửa của ký ức, của thời gian.

Khi hồi tưởng về bài thơ “Đánh thức trầu”, tôi nhận ra rằng đó không chỉ là gọi dậy một cây trầu. Đó còn là cách chúng ta đánh thức điều quý giá trong tâm hồn, những mối liên kết thiêng liêng với gia đình, với quê hương. Tôi nguyện sẽ bước qua từng mùa hè, mỗi khi nhìn thấy cây trầu, sẽ luôn nhớ về những kỷ niệm, về cây cối, về tình thương mà ông bà đã dạy cho mình. Vì tôi biết, mỗi ngày trôi qua, lá trầu lại ghi dấu những câu chuyện mới, những trái tim mới, và không bao giờ lụi tàn, miễn là tôi còn yêu và nhớ.
2
1
bngocc_đz
19/09 19:55:37
+5đ tặng

Khi đọc “Đánh thức trầu” của Trần Đăng Khoa, mỗi người đều có thêm một bài học quý giá. Bài thơ gồm hai phần: lời hát của người bà và lời hát của người cháu. Lời hát mở đầu của người bà: “Mày làm chúa tao/Tao làm chúa mày” khẳng định con người nên tôn trọng tự nhiên, chứ không nên coi mình là chúa tể có thể thống trị, điều khiển thiên nhiên. Tiếp đến “Tao không hái ngày/ Thì tao hái đêm” gợi nhắc về một quan niệm trong dân gian - mỗi khi muốn hái trầu vào ban đêm, phải gọi cho trầu tỉnh ngủ rồi mới xin “hái vài lá”. Điều này cho chúng ta thấy được cách đối xử rất trân trọng, nâng niu của người dân quê với cây cối trong vườn. Những câu hát của người cháu lại giúp người đọc thấy được tình yêu thương, cũng như sự hòa hợp với thiên nhiên, bảo vệ thiên nhiên. Cách xưng hô “mày - tao” tạo cảm giác gần gũi thân thiết giữa con người và cây trầu. Những lời hỏi han, động viên trầu “Đã ngủ rồi hả trầu?, “Trầu ơi, hãy tỉnh lại/Mở mắt xanh ra nào”, “Đừng lụi đi trầu ơi”...Vậy nên phải đánh thức, phải nói rõ lí do, phải hái rất nhẹ nhàng, và chỉ hái vài lá vừa đủ cho bà và cho mẹ. Đừng lụi đi trầu ơi là mong ước, là nguyện cầu của Trần Đăng Khoa đối với trầu .Có thể thấy, bài thơ không những đem đến cho chúng ta bức tranh mát lành của thôn quê mà còn gửi đến bạn đọc tình yêu thương, nâng niu, trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc đời. Bài thơ một lần nữa cho thấy tâm hồn trắng trong như lụa của tuổi thơ trong tình bạn – dù là bạn với cỏ cây. Cậu bé trong bài thơ đã khiến tác phẩm trở nên sinh động. Nhân vật cũng gửi gắm đến chúng ta thông điệp về tình yêu thương và trân trọng thiên nhiên. Hãy biết bảo vệ lấy nó. Bảo vệ thiên nhiên là bảo vệ cuộc sống chính mình, bảo vệ sự sống trên trái đất. Mong rằng khắp nơi trên địa cầu này, thiên nhiên cỏ cây đều được sống một cuộc sống thoải mái trong sự trân trọng, nâng niu của con người.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
19/09 19:56:10
+4đ tặng

Mỗi buổi sáng thức giấc, tôi lại ra vườn hái vài lá trầu tươi rói để bà pha trà. Cây trầu nhà tôi xanh mướt, lá to bản, lại có những đường gân nổi lên thật đẹp. Tôi thường trò chuyện với cây trầu như một người bạn.

Một hôm, đang ngồi ngắm cây trầu, tôi bỗng nghe thấy một tiếng thì thầm nhỏ nhẹ: "Cậu bé, cậu có biết tớ mơ thấy gì không?" Giật mình, tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai. Rồi tôi mới nhận ra, đó là tiếng của cây trầu.

"Tớ mơ thấy mình hóa thân thành một cô gái xinh đẹp, mặc bộ áo dài màu xanh lá cây thật dịu mắt. Tớ được đi khắp nơi trên thế giới, gặp gỡ nhiều người bạn mới. Họ đều yêu quý tớ vì tớ mang đến cho họ những lá trầu thơm mát để thưởng thức cùng những câu chuyện thú vị." Cây trầu kể.

Tôi lắng nghe, không khỏi ngạc nhiên. Hóa ra, cây trầu cũng có những ước mơ riêng của mình. Tôi hỏi trầu: "Vậy còn cậu bé này thì sao? Cậu có muốn mình cũng được đi khắp nơi như trầu không?" Cây trầu cười đáp: "Tất nhiên rồi! Nhưng cậu phải chăm sóc tớ thật tốt nhé, để tớ luôn khỏe mạnh và xanh tốt. Khi ấy, tớ sẽ mang lại may mắn cho cậu đấy."

Từ đó, tôi càng yêu quý cây trầu hơn. Mỗi ngày, tôi đều dành thời gian tưới nước, bón phân và trò chuyện với trầu. Tôi kể cho trầu nghe về những điều thú vị mà tôi đã trải qua, còn trầu thì kể cho tôi nghe về những giấc mơ tuyệt vời của mình.

Một hôm, bà tôi bảo: "Con ơi, cây trầu nhà mình lá xanh tốt quá, chắc chắn là do con chăm sóc chu đáo đấy." Nghe bà khen, tôi cảm thấy rất vui. Tôi biết rằng, tình yêu thương mà tôi dành cho cây trầu đã được đền đáp xứng đáng.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư