Hôm nay, khi em đang chơi trên sân để chờ mẹ đi chợ về, thì bống có những người bạn mới tới rủ em cùng đi chơi. Bạn người trên mây rủ em cùng đi chơi suốt cả ngày, buổi sáng thì chơi với bình minh vàng, buổi chiều thì đi chơi với vầng trăng bạc. Còn bạn ở trong sóng thì rủ em đi chơi tít đến tận cùng trái đất, rồi bạn ấy sẽ nhấc bổng em lên chơi trên các tầng mây. Lời đề nghị nào cũng thật là hấp dẫn. Em chưa bao giờ được rong chơi với bình minh và trăng bạc cả. Phía tận cùng trái đất và trên các tầng mây cũng là nơi kì bí vô cùng đối với em. Niềm khao khát được dạo chơi suốt ngày không phải học bài hay làm việc gì khiến em thích thú lắm. Nhưng nghĩ lại, nếu cùng các bạn người trên mây và người trong sóng đi chơi, thì em sẽ phải xa mẹ vài ngày. Chao ôi, nếu phải xa mẹ lâu đến vậy, thì có gì vui vẻ nữa chứ. Thiếu mẹ, mọi thứ đều trở nên tẻ nhạt và buồn chán. Vì vậy, em quyết định từ chối lời mời gọi hấp dẫn của hai người bạn kia. Để tiếp tục ngồi trên sân chờ mẹ về.