Bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Tản Đà mang đậm nét nghệ thuật tinh tế và giàu cảm xúc. Trước hết, thể thơ tự do giúp tác giả bộc lộ nỗi lòng một cách tự nhiên và chân thật. Những hình ảnh thơ sinh động, như "gió mát trời thu", "trăng sáng", tạo nên không gian tĩnh lặng và thi vị, đồng thời cũng gợi lên tâm trạng buồn bã của người ở lại. Tản Đà sử dụng biện pháp tu từ so sánh và nhân hóa khéo léo, khiến nỗi đau mất mát trở nên sâu sắc hơn: "Cả vũ trụ như đang khóc", thể hiện sự đồng điệu giữa tâm trạng cá nhân và không gian xung quanh. Hơn nữa, giọng điệu thơ vừa trữ tình vừa triết lý, vừa thể hiện nỗi buồn thương vừa khắc khoải về cuộc đời, tạo nên chiều sâu cho tác phẩm. Chính những yếu tố này đã góp phần tạo nên sức hấp dẫn và tính nghệ thuật đặc sắc cho bài thơ, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm và suy ngẫm về nỗi đau mất mát trong cuộc sống.