Phân tích bài thơ " Miền Trung " của Hoàng Trần Cương
----- Nội dung ảnh ----- MIỀN TRUNG Miền Trung Câu ví dậm nằm nghiêng Trên nắng và dưới cát Đến cầu hát cũng hai lần sáng lại Sao lột tai rồi vẫn dày dứt quanh năm.
Miền Trung Bao giờ em về thăm Mảnh đất nghèo mòn tôi không kịp rót Lửa con gái mà gầy còm ủa đỏ Chỉ gió bão là tốt hơn như cổ Không ai gieo mốc trắng mặt người.
Miền Trung Eo đất này thật dấy lòng ong Cho tình người động mặt Em gắng về Đừng để me già mong...
(Trích Miền Trung, Hoàng Trần Cương, Thơ hay Việt Nam thế kỷ XX, NXB Văn hóa Thông tin, 2006, tr. 81 - 82)
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).