Ngôi trường cấp hai em đang theo học không chỉ tích cực trong hoạt động học tập, rèn luyện thể dục thể thao hay hoạt động văn nghệ mà trường em còn là một ngôi trường có truyền thống về hoạt động từ thiện, giúp đỡ những người kém may mắn hơn trong cuộc sống.
Năm nào cũng vậy, cứ ra ngoài Tết nguyên đán, trường em lại phát động phong trào “Lá lành đùm lá rách” nhằm huy động tấm lòng hảo tâm của học sinh cũng như thầy cô trong trường để giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn, gặp phải những biến cố, bất hạnh trong cuộc sống. Vì là hoạt động từ thiện nên các thầy cô cũng như các bạn học sinh trong trường đều tham gia với tấm lòng tự nguyện, chân thành nhất, không hề có việc ép buộc hay tham gia với thái độ không thoải mái. Để đóng góp cho phong trào này, chúng em sẽ mang đến những đồ dùng học tập như: sách vở, bút viết hay những chiếc quần, chiếc áo cũ không mặc đến để quyên góp.
Những món đồ dùng cá nhân tuy không có giá trị với mình nhưng khi được mang đi làm từ thiện thì đó lại là những vật dụng hữu ích có thể giúp đỡ cho các bạn nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, không có những điều kiện sinh hoạt như những đứa trẻ cùng trang lứa. Trên đời còn rất nhiều những số phận bất hạnh, tuy em và các bạn cùng lớp không quá giàu có hay dư thừa về vật chất gì nhưng ít nhất chúng em vẫn có những điều kiện sinh hoạt tối thiểu, chúng em được đi học, đến trường có đầy đủ trang phục cũng như sách vở, chúng em được sống trong sự đùm bọc, che chở của bố mẹ. Những tưởng đó là những điều rất bình thường, ai cũng có thể có. Nhưng đâu có phải vậy, vẫn còn rất nhiều những bạn cùng trang lứa với chúng em không được may mắn như vậy.
Các bạn không chỉ thiếu thốn về vật chất, vì nghèo mà không được đến trường, vì cuộc sống mưu sinh, vì cơm áo mà các bạn dù còn rất nhỏ tuổi nhưng cũng phải lang thang kiếm sống hay có những bạn bất hạnh hơn nữa khi không có bố mẹ để nhận lấy sự chở che, vỗ về mỗi khi đau buồn hay cảm nhận được hơi ấm của gia đình. Vì vậy, dù không giúp gì được nhiều nhưng chỉ cần những hành động sẻ chia nho nhỏ như quyên góp quần áo, đồ dùng cũ mà chúng ta không dùng đến thôi nhưng cũng đã làm cho cuộc sống của các bạn ấy đỡ cực nhọc, vất vả hơn rất nhiều. Hơn thế nữa, hành động sẻ chia tự nguyện này còn mang lại cho các bạn động lực về tinh thần, giúp các bạn có thêm niềm tin vào cuộc sống để sống tốt hơn, có thể vượt qua mọi chướng ngại của cuộc sống.
Những đồ dùng, vật dụng cá nhân được quyên góp của chúng em sẽ được đóng gói theo từng lớp, sau đó tập trung lại và nhà trường sẽ cho xe chở đồ tận nơi đến những vùng sâu, vùng xa, những nơi có điều kiện sinh hoạt vật chất khó khăn, giúp đỡ những trẻ em nghèo nơi đó. Năm nay đặc biệt hơn mọi năm rất nhiều, vì như mọi năm thì chúng em chỉ quyên góp đồ đạc hoặc đóng góp tự nguyện về tiền bạc, sau đó thì sẽ có thầy cô làm bên đoàn đội phụ trách việc vận chuyển đồ quyên góp đến những người có hoàn cảnh khó khăn. Nhưng, năm nay trường em đã đưa ra một quyết định mới, đó chính là học sinh các lớp sẽ được phân công đến từng vùng, từng khu vực có người cần giúp đỡ để giao đồ quyên góp đến tận tay người khó khăn.
Lớp em được thầy giáo phụ trách phân công cho việc mang đồ dùng quyên góp của lớp em đến nơi nhận đồ quyên góp, đó chính là làng trẻ em SOS. Đây là ngôi làng tập trung những bạn nhỏ có hoàn cảnh khó khăn, những trẻ em lang thang, mồ côi cha mẹ hoặc sống lang thang không nơi lương tựa vào ở. Có thể nói các bạn này có số phận vô cùng bất hạnh, cuộc sống của các bạn ở làng trẻ SOS cũng thiếu thốn, không được đầy đủ như những bạn bè cùng trang lứa. Mặc dù được sự hỗ trợ của nhà nước nhưng cuộc sống của các bạn vẫn cần rất nhiều những tấm lòng hảo tâm, họ cần những tấm lòng yêu thương để tạo cho họ cơ sở, động lực vươn lên trong cuộc sống bất hạnh ấy.
Làng trẻ em SOS nằm trên đường Phạm Văn Đồng, một con đường thuộc thủ đô Hà Nội. Xe đi mất khoảng ba mươi phút thì đến nơi. Cảm nhận của em về ngôi làng này đó chính là những mái ấm nhỏ bé với những con người thân thiện, những nụ cười hồn nhiên của các bạn nhỏ. Nhưng em cũng biết ẩn sau mỗi nụ cười hồn nhiên đó là bao nhiêu nỗi đau, nỗi bất hạnh mà các em đã phải gánh chịu. Các bạn còn quá nhỏ để phải chịu đựng những nỗi đau này. Mỗi nhà có từ mười lăm đến hai mươi bạn nhỏ cùng chung sống, và mỗi ngôi nhà đều có một người mẹ chung.
Dù những người mẹ này vô cùng hiền dịu, chăm sóc quan tâm hết mực đến các em nhưng vì cuộc sống chung nên tình cảm ít nhiều bị san sẻ, điều kiện vật chất cũng không đủ để các em sinh hoạt, những em nhỏ hơn thường phải mặc lại những bộ quần áo của các anh chị lớn chứ không có điều kiện mua mới. Việc học tập của các em cũng rất khó khăn, sách vở các em dùng cũng là đồ quyên góp của những người có tấm lòng hảo tâm.
Khi đến làng trẻ em SOS làm công tác từ thiện thì em cũng như các bạn cùng lớp đã rất xúc động vì những hoàn cảnh đáng thương của các bạn nhỏ nơi đây. Có những em rất nhỏ nhưng cũng có những bạn bằng tuổi đã phải trải qua rất nhiều những biến cố của cuộc sống, phải một mình đương đầu với cuộc sống đầy đáng sợ này. Chứng kiến những hoàn cảnh ấy chúng em thấy mình hạnh phúc hơn, may mắn hơn vì chúng em có bố mẹ, có một cuộc sống no đủ. Em và các bạn tự hứa sẽ luôn giúp đỡ các bạn có hoàn cảnh khó khăn nơi đây, dù ít dù nhiều thì chúng em cũng muốn các bạn có cuộc sống tốt đẹp, đủ đầy hơn.