Bác Dương thổi đã thôi rồi, Nước mưa mà mát ngọn ngào lòng ta, Nhớ từ thuở dâng đã ngày trước, Vẫn sớm hôm tôi bắc cùng nhau, Kính yêu và tử trước đón trời? Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời? Cũng có lúc chơi nơi dậm khác, Tiếng sầu hồn hộc rách lung leo, Có khi vui hồn lạt chiều cảm xoa, Cũng có lúc rượu ngồn cuống nhấp, Chén quỳnh tương ấm áp bầu xun, Có khi ban soạn cầu vần, Biết bao điều bí, diễn phản trước sau, Buổi dương cử(4) chóng hoan nạn, Phận đầu thẳng(5) dám tham trời, Bác già, tôi cũng già rồi, Biết tôi, thôi thì thôi mời la! Muốn đi lại thôi gia thêm nhạc, Trước rứa bà năm gặp một lần, Cầm tay hôi hết xa gần, Mừng răng bác vẫn tinh thần chưa can, Kết lụi tôi còn hơn tuổi bác, Tôi lại đau trước bác mấy ngày, Làm sao bác vời vể ngay rồi, Chọt nghe, tê bổng chân tay rời, Ai chẳng biết chân đôi là phái, Với vầng sao đã mải lên tiên, Rượu ngon không có bạn hiền, Không mua không phải không tiến mua, Câu chưa ai, ai biết mà đưa, Giường kia(6) treo nhẵn nẻo thường dờ, Đàn kia(7) gẫy cúng ngàn ngọn điền, Bác chẳng đói dân chẳng ơi, Tôi tuy thương, lấy như làm thương, Thôi già hãy lị như sương, Hỏi đâu ếch lấy hai hàng chữ chan.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
"Khóc Dương Khuê" là một bài thơ chữ Nôm của Nguyễn Khuyến, được sáng tác sau khi người bạn thân thiết của ông, Dương Khuê, qua đời. Đây là một tác phẩm tiêu biểu thể hiện tình cảm sâu sắc của nhà thơ đối với người bạn tri kỷ, đồng thời là sự bày tỏ cảm xúc về sự mất mát và nỗi buồn trước sự chia ly.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ