Trong kí ức của em, hình ảnh người mẹ hiện lên rõ ràng và đẹp đẽ nhất chính là những buổi tối mẹ ngồi bên ánh đèn, cặm cụi khâu vá áo quần cho cả nhà. Dù đã trải qua một ngày dài làm việc mệt nhọc, mẹ vẫn kiên trì từng đường kim mũi chỉ, không chút than phiền. Đôi tay mẹ chai sần vì những tháng ngày lao động vất vả, nhưng mỗi khi chạm vào làn da em, bàn tay ấy vẫn dịu dàng và ấm áp lạ thường. Có những lúc em thức dậy giữa đêm, thấy bóng dáng mẹ vẫn âm thầm chuẩn bị đồ ăn sáng cho gia đình. Hình ảnh đó khiến em xúc động, cảm nhận sâu sắc sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Đó là chi tiết mà em yêu thương nhất, bởi nó gắn liền với tình thương, sự chăm sóc mà mẹ dành cho chúng em mỗi ngày. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là biểu tượng của sự bền bỉ, yêu thương vô bờ bến trong cuộc đời em.