Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn kể về kỷ niệm của em với thầy cô và bạn bè

Viết một bài văn kể về kỷ niệm của em với thầy cô và bạn bè
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
50
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Kỷ Niệm Đáng Nhớ Với Thầy Cô Và Bạn Bè**

Trong hành trình học tập của mỗi người, có những kỷ niệm không thể nào quên. Đối với em, những kỷ niệm với thầy cô và bạn bè luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim. Đặc biệt, kỷ niệm với thầy giáo chủ nhiệm lớp 7 và những người bạn thân thương đã làm cho năm tháng ấy trở nên đáng nhớ hơn bao giờ hết.

Thầy Tuấn, thầy giáo chủ nhiệm của chúng em, không chỉ là người truyền đạt tri thức mà còn là một người bạn lớn, một người tâm lý hiểu biết. Thầy luôn tạo ra không khí thoải mái, vui vẻ trong lớp học. Một lần, thầy tổ chức buổi ngoại khóa tại công viên gần trường. Tất cả chúng em đều háo hức chuẩn bị cho chuyến đi này. Đó là một ngày nắng đẹp, tiếng cười nói rộn ràng khắp nơi. Chúng em cùng nhau tham gia các trò chơi, từ chạy tiếp sức đến thi ném bóng rổ. Qua những trò chơi, tình bạn chúng em ngày càng gắn bó hơn.

Buổi chiều hôm ấy, khi nằm trên thảm cỏ mát rượi, chúng em cùng thầy ngồi quanh và chia sẻ những ước mơ, hoài bão. Thầy đã nói về những khó khăn mà thầy đã trải qua trong quá trình học tập và công tác. Lời thầy như một nguồn động lực, thúc đẩy chúng em cố gắng hơn trong học tập. Kỷ niệm ấy không chỉ là một buổi ngoại khóa đơn thuần, mà còn là bài học về cuộc sống, về sự kiên trì và nỗ lực.

Không chỉ có thầy, những người bạn thân thiết cũng góp phần làm cho thời gian học trò của em trở nên trọn vẹn hơn. Hằng ngày, bên cạnh những giờ học căng thẳng, bọn em luôn tìm cách tạo ra những khoảnh khắc vui vẻ. Có những lần, cả nhóm rủ nhau đi ăn vặt sau giờ học, cùng thưởng thức những món ăn ngon và chia sẻ những câu chuyện vui vẻ. Những ngày đông lạnh, cả bọn cùng tụ tập làm những cốc sô-cô-la nóng, vừa uống vừa học bài, vừa cười đùa. Những khoảnh khắc ấy, dù chỉ giản đơn nhưng lại đầy ắp niềm vui và sự hồn nhiên.

Một kỷ niệm khác mà em sẽ không bao giờ quên là buổi sinh nhật bất ngờ mà các bạn trong lớp đã tổ chức cho em. Hôm đó, khi em bước vào lớp, tất cả các bạn đều đứng dậy hát vang bài chúc mừng sinh nhật. Trên bàn học, chiếc bánh kem ngọt ngào và những món quà nhỏ xinh xắn đã khiến em xúc động. Tình bạn của chúng em thật sự quý giá, và những lúc như vậy càng khiến em hiểu thêm giá trị của tình bạn và sự quan tâm.

Những kỷ niệm với thầy cô và bạn bè luôn là những trang đáng nhớ trong cuốn sách cuộc đời em. Đó không chỉ là những bài học về tri thức mà còn là bài học về tình cảm, về sự sẻ chia và đoàn kết. Em biết rằng, dù mai này mỗi người sẽ có những con đường riêng, nhưng những kỷ niệm đó sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong hành trang tâm hồn của em.
4
0
+5đ tặng

Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình hạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học.

Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này…

Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to “Cho tôi chơi với!” Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười.

Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.

Tuy bây giờ đã học cấp II nhưng kỷ niệm trong sáng hồn nhiên ấy tôi vẫn nhớ. Nhớ đến để thấy thời tiểu học đẹp đẽ làm sao và đó sẽ là kỷ niệm theo tôi trong suốt những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×