Lòng đâu sẵn mối thương tâm,
Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm châu sa.
Đau đớn thay phận đàn bà!
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung.
Phũ phàng chi mấy hoá công,
Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha.
Sống làm vợ khắp người ta,
Hại thay thác xuống làm ma không chồng.
Nào người phượng chạ loan chung1,
Nào người tích lục tham hồng2 là ai ?
Đã không kẻ đoái người hoài,
Sẵn đây ta thắp một vài nén hương.
Gọi là gặp gỡ giữa đường,
Họa là người dưới suối vàng biết cho.
Lầm rầm khấn khứa nhỏ to,
Sụp ngồi vái gật trước mồ bước ra.
Một vùng cỏ áy bóng tà,
Gió hiu hiu thổi một vài bông lau.
Rút trâm giắt sẵn mái đầu,
Vạch da cây, vịnh bốn câu ba vần.
Lại càng mê mẩn tâm thần
Lại càng đứng lặng tần ngần chẳng ra.
Lại càng ủ dột nét hoa,
Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài”
MÌNH CẦN GẤP ẠBằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đoạn trích "Lòng đâu sẵn mối thương tâm, Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm châu sa" trong Truyện Kiều của Nguyễn Du đã khắc họa một bức tranh xúc động về nỗi đau và sự đồng cảm của Thúy Kiều trước số phận bi kịch của Đạm Tiên. Qua đó, tác giả không chỉ thể hiện tài năng nghệ thuật mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về cuộc đời và xã hội.
Ngay từ những câu thơ mở đầu, Nguyễn Du đã khơi gợi trong lòng người đọc nỗi buồn sâu thẳm của Thúy Kiều. Câu thơ "đầm đầm châu sa" với phép điệp âm "đầm" như những giọt nước mắt không ngừng rơi, thể hiện sự đau khổ dâng trào trong lòng nàng. Nỗi đau ấy không chỉ là nỗi đau riêng của Kiều mà còn là nỗi đau chung của những người phụ nữ tài sắc bạc mệnh trong xã hội phong kiến.
Tiếp đó, tác giả đưa ra những câu hỏi đầy chất triết lý về cuộc đời: "Phũ phàng chi mấy hóa công, Ngày xanh mòn mỏi má hồng phôi pha". Câu hỏi này như một lời trách móc số phận nghiệt ngã đã đẩy những người phụ nữ tài hoa vào cảnh đau khổ. Hình ảnh "má hồng phôi pha" gợi lên sự tàn phai của nhan sắc, của tuổi trẻ, của những ước mơ dang dở.
Hành động viếng mộ Đạm Tiên của Kiều không chỉ là một hành động mang tính nghi lễ mà còn thể hiện tấm lòng trắc ẩn, sự đồng cảm sâu sắc của nàng đối với những số phận bất hạnh. Việc thắp hương, khấn vái cho thấy lòng thành kính và sự tiếc thương của Kiều dành cho người đã khuất. Đồng thời, việc viết thơ lên cây cũng là cách để nàng bày tỏ nỗi lòng, chia sẻ với người bạn đồng mệnh.
Qua đoạn trích, Nguyễn Du đã sử dụng một ngôn ngữ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc, kết hợp với các biện pháp tu từ như điệp ngữ, ẩn dụ, hoán dụ để tạo nên một bức tranh sinh động, chân thực về tâm trạng của nhân vật. Âm điệu của đoạn thơ trầm buồn, tha thiết, khiến người đọc không khỏi xót xa, đồng cảm.
Với đoạn trích này, Nguyễn Du đã thành công trong việc khắc họa một nhân vật nữ có tâm hồn cao đẹp, giàu lòng trắc ẩn. Qua đó, tác giả lên án xã hội phong kiến bất công, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ. Đoạn trích cũng gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về cuộc đời, về số phận con người.
Tóm lại, đoạn trích "Lòng đâu sẵn mối thương tâm..." là một trong những đoạn thơ hay nhất trong Truyện Kiều. Qua đó, Nguyễn Du đã vẽ nên một bức tranh cảm động về tình người, về nỗi đau của những con người bất hạnh. Đoạn trích không chỉ có giá trị văn học mà còn có giá trị nhân văn sâu sắc, gợi mở cho người đọc nhiều suy ngẫm về cuộc sống.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |