Trong bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh, cấu tứ được xây dựng dựa trên hình tượng sóng để diễn tả những trạng thái cảm xúc, suy tư về tình yêu của người phụ nữ. Cấu tứ bài thơ có thể được hiểu qua các điểm chính sau:
Hai hình tượng song song: Sóng và Em
- Xuân Quỳnh xây dựng hình ảnh "sóng" song song với "em" để biểu đạt nỗi lòng và những trạng thái tình yêu của người phụ nữ. Hình tượng "sóng" vừa là ẩn dụ, vừa là biểu tượng cho những cảm xúc mãnh liệt, phong phú, đa dạng của "em".
- Sự song hành giữa "sóng" và "em" giúp tăng thêm tính biểu cảm, làm cho tình yêu được thể hiện vừa cụ thể, vừa sâu sắc.
Sự đối lập và chuyển động không ngừng của "sóng"
- Bài thơ bắt đầu với những đối lập trong tính chất của sóng: "dữ dội và dịu êm", "ồn ào và lặng lẽ". Sự đối lập này gợi ra sự phức tạp, khó nắm bắt của tình yêu.
- Những chuyển động không ngừng của sóng từ sông ra biển lớn tượng trưng cho khát khao khám phá và cống hiến của người phụ nữ trong tình yêu, luôn hướng tới cái cao cả và sâu xa.
Khát vọng tình yêu thủy chung, vĩnh cửu
- Hình ảnh sóng không bao giờ ngừng nghỉ, dù ngày hay đêm, dù thời gian có trôi qua, cũng giống như sự bền bỉ, vĩnh hằng của tình yêu.
- Những câu thơ cuối thể hiện niềm mong muốn tình yêu sẽ mãi trường tồn, vượt qua mọi biến đổi của thời gian.
Giọng điệu tự nhiên, tha thiết
- Bài thơ có giọng điệu nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng cũng rất mãnh liệt, biểu hiện tình cảm chân thành, sâu lắng của người phụ nữ. Cấu tứ bài thơ được kết hợp giữa tình yêu sôi nổi của tuổi trẻ và sự đằm thắm của trái tim người phụ nữ trong tình yêu.