Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy kể lại trải nghiệm buồn: Chia tay trường Tiểu học (có đối thoại)

Hãy kể lại trải nghiệm buồn : Chia tay trường Tiểu học ( có đối thoại)????????????
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
48
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Ngày cuối cùng của năm học, bầu không khí ở trường Tiểu học thật đặc biệt. Mỗi học sinh đều mang trong mình cảm xúc lẫn lộn: vui vẻ vì sắp được nghỉ hè, nhưng cũng buồn vì phải chia tay bạn bè và thầy cô.

Tại sân trường, các bạn đang chụp hình lưu niệm. Có một nhóm bạn đứng cùng nhau, nét mặt ai cũng tỏ ra nghẹn ngào.

- Minh ơi, chúng mình sẽ không học chung nữa đâu. Cậu có buồn không? - An lên tiếng, đôi mắt bỗng ươn ướt.

- Mình buồn lắm! - Minh đáp, cố gắng nén cảm xúc. - Nhất là khi nghĩ đến những lần chúng mình cùng nhau chơi thể thao, cùng nhau học bài.

- Chúng ta đã có rất nhiều kỷ niệm, phải không? - Lan, một cô bạn trong nhóm, bước tới. - Mình sẽ nhớ những lần chúng ta đi tham gia các hoạt động ngoại khóa cùng nhau.

- Ừ, và cả lần mình đã giúp cậu tán tỉnh Bích nữa chứ! - Hùng bật cười, nhưng khóe mắt cũng đã có chút ẩm ướt.

Cả nhóm đều cười nhưng không ai nói gì thêm. Không khí bỗng im lặng, và những ký ức đẹp đẽ ùa về. Họ cùng nhớ lại những lần ngồi học nhóm, những trò nghịch ngợm, và những lần cùng nhau đi dã ngoại.

- Hai năm nay, mình đã học được nhiều điều từ các bạn. Hẹn gặp lại nhé! - Minh nói, giọng nghẹn lại.

- Hẹn gặp lại! - Tất cả cùng đồng thanh, nhưng mỗi người dường như đều cảm nhận được nỗi buồn trong lòng.

Cuối cùng, buổi lễ chia tay diễn ra trang trọng. Thầy cô gửi gắm những lời chúc tốt đẹp, nhưng giữa những tiếng vỗ tay và niềm vui, nỗi buồn vẫn hiện diện lặng lẽ.

- Các em hãy luôn nhớ về nhau nhé! - Cô giáo nói, và ánh mắt của cô chợt long lanh. - Dù có đi đâu, chúng ta vẫn sẽ là một phần của nhau.

- Dạ, cô! - Cả lớp đồng thanh, nhưng nhiều bạn đã không kìm được nước mắt.

Khi tiếng trống kết thúc buổi lễ vang lên, Minh và các bạn nắm tay nhau, một lần nữa hứa hẹn sẽ giữ liên lạc. Dù biết rằng sẽ phải chia xa, họ vẫn hy vọng sẽ gặp lại trong một ngày không xa.

- Bye bye, các cậu! - Minh nói trong nước mắt.

- Bye! - Tất cả bạn bè vẫy tay chào nhau, tâm hồn họ nặng trĩu, nhưng trong lòng cũng chất đầy những kỉ niệm đẹp.

Họ rời khỏi ngôi trường thân yêu, mỗi bước chân nặng nề hơn, nhưng trong đó vẫn có một niềm hy vọng về tương lai.
2
0
Đặng Hải Đăng
19/11 19:05:13
+5đ tặng
Trải nghiệm buồn: Chia tay trường Tiểu học

Ngày cuối cùng của năm học lớp 5, khi biết rằng mình sẽ phải chia tay ngôi trường Tiểu học thân yêu, một nỗi buồn dâng lên trong lòng tôi mà tôi không thể nào kìm nén. Trường tiểu học là nơi tôi đã gắn bó suốt những năm tháng thơ ấu, là nơi tôi học được những bài học đầu tiên về cuộc sống, nơi tôi kết bạn và lưu giữ biết bao kỷ niệm.

Sáng hôm ấy, trời không mưa, nhưng không hiểu sao, lòng tôi lại cảm thấy ảm đạm. Mỗi bước đi trên sân trường, tôi đều cảm nhận được sự thay đổi. Những tiếng cười đùa của bạn bè, tiếng gọi nhau trong giờ ra chơi, tất cả như muốn níu kéo tôi lại. Nhưng rồi, tất cả đều phải kết thúc. Tôi và các bạn sẽ không còn cùng nhau chơi đùa, học tập dưới mái trường này nữa.

Khi tôi bước vào lớp, nhìn thấy những chiếc bàn học được kê gọn gàng, những chiếc ghế xếp ngay ngắn, tôi cảm thấy lòng mình như bị thắt lại. Thầy giáo và các bạn đang chuẩn bị cho buổi lễ chia tay. Mọi người đều có những khuôn mặt rạng ngời, nhưng sâu trong ánh mắt của từng người, tôi nhìn thấy sự lặng lẽ, một chút buồn và một chút tiếc nuối.

Tôi bước lại gần bạn Lan – người bạn thân thiết nhất của tôi suốt những năm học vừa qua.

  • Tôi: "Lan, cậu nghĩ thế nào về ngày chia tay này?"
  • Lan (mỉm cười nhưng mắt rưng rưng): "Tớ cũng không biết nữa. Cảm giác buồn lắm, phải không? Mình đã ở bên nhau suốt bao năm, giờ mỗi đứa sẽ đi một hướng."
  • Tôi: "Ừ, tớ cũng không nghĩ là mình sẽ cảm thấy buồn như thế này. Thật ra, tớ không muốn rời xa các bạn một chút nào. Nhưng... chắc chúng ta sẽ gặp lại thôi, đúng không?"
  • Lan: "Chắc chắn rồi. Tuy mỗi người đi một con đường khác nhau, nhưng chúng ta vẫn sẽ nhớ về nhau. Mình sẽ nhớ cả lớp và nhớ cậu nữa."

Đôi mắt tôi đã bắt đầu ngấn lệ. Tôi không thể nói hết những cảm xúc của mình lúc đó. Cái cảm giác như một phần ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ đang dần dần khép lại, khiến tôi không thể ngừng xót xa.

Thầy giáo chủ nhiệm bước vào lớp, giọng thầy ấm áp và trầm lắng:

  • Thầy: "Các con, hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta học cùng nhau dưới mái trường này. Tất cả các con đều đã trưởng thành rất nhiều. Từ giờ, các con sẽ bước vào những lớp học mới, đối diện với những thử thách mới. Tuy không còn học cùng nhau nữa, nhưng thầy tin rằng mỗi đứa sẽ đạt được những thành công trong tương lai."

Thầy nói tiếp nhưng tôi không nghe rõ nữa. Cảm xúc bỗng dưng vỡ òa. Những hình ảnh về những ngày tháng học trò, những lần cùng nhau chạy nhảy, chơi đùa dưới sân trường, cùng nhau làm bài tập, những buổi học nhóm... tất cả như sống lại trong tôi.

Lan khẽ nắm tay tôi:

  • Lan: "Chúng ta sẽ luôn nhớ nhau, phải không?"
  • Tôi: "Đúng vậy, tớ sẽ không bao giờ quên các cậu. Dù có đi đâu, làm gì, trường tiểu học sẽ mãi là nơi đáng nhớ nhất trong cuộc đời tớ."

Khi lễ chia tay kết thúc, tất cả chúng tôi đứng lên, cùng hát bài hát "Ngày mai". Tiếng hát vang lên, nhưng trong lòng mỗi đứa đều có một chút gì đó lặng thầm, buồn bã. Bởi lẽ, đó là lần cuối cùng chúng tôi được hát cùng nhau dưới mái trường này.

Ngày chia tay ấy, tôi cảm thấy như thời gian dừng lại. Từ nay, chúng tôi sẽ không còn những buổi học chung, những giờ chơi đùa trên sân trường, nhưng tất cả những kỷ niệm ngọt ngào sẽ mãi theo tôi suốt quãng đời còn lại.

Chia tay là một điều không dễ dàng, nhưng tôi hiểu rằng, chia tay để trưởng thành, để tiếp tục hành trình mới, nhưng chắc chắn rằng những gì tôi học được từ ngôi trường này, những tình bạn và bài học quý giá sẽ luôn là hành trang theo tôi suốt cuộc đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
hkl_chin
19/11 20:11:51
+4đ tặng

Lần cuối con bước ra khỏi cổng trường  '....' , nó như mãi mãi hằn sâu vào trái tim con, như thể con không quay trở về được nữa.

Sáng nay, khi mọi người tung mũ, con không nghĩ rằng con có thể khóc lúc đấy! Một cái gì đó đã khiến con khóc! Con khóc như không hề có một lí do nào cả! Con có cảm giác như lần tung mũ đấy là thời gian cuối cùng ở mái trường này! Cảm giác ùa về thời gian con mới vào trường, thời gian bỡ ngỡ trước thầy cô và bạn bè! Cô và các bạn đã động viên con giúp con trong học tập!….

5 năm trôi qua……

Thời gian ôi, sao trôi nhanh thế? Con chỉ muốn nó chậm lại rồi dừng lại. Con không cầm được nước mắt khi mà mặc trên mình bộ áo cử nhân. Thầy đã cho thả từng quả bóng bay lên kèm theo những ước mơ tuổi học trò! Những quả bóng bay cao, sặc sỡ nhiều màu đem theo những điều ước bay cao và xa. Ôi! Đây là khoảnh khắc con không thể quên mặc dù trí nhớ của con có kém đến đâu.

Cả ngày hôm ấy con đã đếm ngược,đếm ngược thời gian. Hôm nay hình như thời gian trôi nhanh hơn mọi hôm. Chỉ mới vèo đã hết bay 8h đồng hồ cuối cùng còn lại. Thời gian chúng con chia tay thật đáng nhớ. Mấy bạn nam trong lớp thì đương nhiên là mặt vẫn "phởn" như bình thường còn bọn con thì khóc như mưa, như bão, như muốn trôi hết mọi thứ. Con sẽ nhớ mãi, nhớ mãi các bạn lớp mình. Con sẽ nhớ những buổi đánh nhau, cãi nhau, trêu trọc nhau rồi khóc. Đặc biệt, con sẽ nhớ người mẹ của 26 đứa con (cộng thêm em Hà Anh là 27) người đã dành hết tâm huyết dạy dỗ chúng con, chỉ cho con những bước đi đúng đắn để chúng con tiến thêm từng bước vào đời. Con xin cảm ơn tất cả các thầy, các cô, người đã hết lòng quan tâm tới chúng con.

Hôm nay là ngày con sẽ không bao giờ quên!

Hải Phong Nguyễn
Hình như bạn sao chép Tiến Dũng ( #hashtag )
hkl_chin
Tiến Dũng là ai!?

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×