Nguyên nhân gián tiếp:
* Mâu thuẫn nội bộ triều đình Lê Sơ: Cuối thế kỷ XVI, triều đình Lê Sơ suy yếu, các thế lực phong kiến nổi dậy, tranh giành quyền lực. Nguyễn Hoàng, một trong những thế lực mạnh, cảm thấy bất an và muốn tìm kiếm một vùng đất mới để xây dựng cơ sở vững chắc cho dòng họ.
* Sự hấp dẫn của vùng đất phía Nam: Vùng đất phía Nam với địa hình rộng lớn, đất đai màu mỡ, khí hậu thuận lợi, ít bị chiến tranh tàn phá, hứa hẹn nhiều cơ hội phát triển. Điều này đã thu hút các dòng dân di cư vào Nam, trong đó có Nguyễn Hoàng.
* Chính sách của nhà Minh: Sự xâm lược và đô hộ của nhà Minh đã gây ra nhiều khó khăn cho người dân Đại Việt. Việc di cư vào Nam cũng là một cách để tránh khỏi ách đô hộ của nhà Minh.
Nguyên nhân trực tiếp:
* Mâu thuẫn với Trịnh Kiểm: Trịnh Kiểm, một thế lực mạnh khác, ngày càng củng cố quyền lực và gây sức ép lên Nguyễn Hoàng. Để bảo toàn dòng họ và thực hiện tham vọng riêng, Nguyễn Hoàng quyết định vào trấn thủ Thuận Hóa.
* Lời khuyên của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm: Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm đã khuyên Nguyễn Hoàng nên vào Nam để tránh khỏi sự tranh giành quyền lực ở Trung Bộ. Lời khuyên này đã củng cố thêm quyết tâm của Nguyễn Hoàng.
Quá trình khai phá vùng đất phía Nam:
Sau khi vào trấn thủ Thuận Hóa, Nguyễn Hoàng đã tiến hành nhiều hoạt động để khai phá và xây dựng vùng đất mới:
* Thu phục dân bản địa: Nguyễn Hoàng đã có chính sách hòa hiếu với các dân tộc bản địa, tạo điều kiện cho họ hòa nhập với cộng đồng người Việt.
* Mở rộng diện tích canh tác: Người dân được khuyến khích khai hoang, mở rộng diện tích canh tác, tạo ra các vùng đồng bằng màu mỡ.
* Xây dựng hệ thống phòng thủ: Nguyễn Hoàng đã cho xây dựng các thành lũy, đồn trại để bảo vệ vùng đất mới khỏi sự xâm lăng của kẻ thù.
* Phát triển kinh tế: Các ngành nghề thủ công nghiệp và thương mại được khuyến khích phát triển, tạo ra sự giàu có cho vùng đất mới.