Một trải nghiệm đáng nhớ trong việc lan tỏa tinh thần chia sẻ
Hồi đầu năm ngoái, khi cơn bão số 3 Yagi đổ bộ, nhiều vùng miền Trung quê em chịu ảnh hưởng nặng nề. Lũ lụt khiến nhà cửa ngập trong biển nước, nhiều gia đình mất hết tài sản, phải sống trong cảnh thiếu thốn. Nhìn những hình ảnh trên truyền hình, em cảm thấy xót xa và muốn làm gì đó để giúp đỡ đồng bào.
Trường em phát động phong trào "Hướng về miền Trung thân yêu". Cả lớp em háo hức tham gia. Em cùng các bạn trong lớp phụ trách việc kêu gọi quyên góp trong khu dân cư. Cầm chiếc hộp nhỏ với tấm biển "Ủng hộ đồng bào lũ lụt", chúng em đi từng nhà, gõ cửa từng hộ gia đình. Mỗi lần nhận được sự ủng hộ, dù chỉ là vài nghìn đồng, em đều cảm thấy ấm áp, vì đó là tấm lòng quý giá.
Cuối tuần, chúng em cùng các thầy cô lên xe chở hàng hóa đến vùng tâm bão. Đó là lần đầu tiên em chứng kiến cảnh tượng hoang tàn: những căn nhà xiêu vẹo, cây cối ngã rạp, đường sá ngập đầy bùn đất. Nhưng điều làm em xúc động nhất là nụ cười và ánh mắt đầy biết ơn của người dân khi nhận được những phần quà nhỏ bé từ đoàn.
Trải nghiệm đó đã dạy em bài học sâu sắc về sự sẻ chia. Trong khó khăn, chỉ cần mỗi người đóng góp một chút, chúng ta có thể mang lại niềm hy vọng và sức mạnh cho những người cần giúp đỡ. Em hiểu rằng, đôi khi điều quý giá nhất không phải là giá trị vật chất mà là tinh thần đoàn kết, yêu thương giữa con người với nhau.
Từ đó, em luôn sẵn sàng tham gia các hoạt động thiện nguyện, vì em biết rằng, chỉ cần một hành động nhỏ, chúng ta có thể tạo ra những thay đổi lớn lao.