Mỗi tác phẩm văn học đều ẩn chứa trong nó một ý nghĩa nhân sinh sâu sắc mà nhà văn muốn gửi gắm đến người đọc. Với lý tưởng cao đẹp đó, Bồ Tùng Linh, một văn sĩ nổi tiếng của Trung Quốc thời nhà Thanh, đã sáng tác nên "Liêu Trai chí dị" để vạch trần và tố cáo sự thối nát của tầng lớp quan lại. Trong số những câu chuyện đặc sắc của tập truyện này, "Dế chọi" là một tác phẩm nổi bật, mang trong mình nhiều nội dung quan trọng và ý nghĩa sâu xa.
"Dế chọi" là một câu chuyện trích từ "Liêu Trai chí dị", được Bồ Tùng Linh sáng tác nhằm phản ánh hiện thực xã hội thời kỳ nhà Thanh. Tác phẩm đã thu hút sự chú ý của độc giả Việt Nam từ đầu thế kỷ XIX và trở nên nổi tiếng qua nhiều bản dịch khác nhau. Nhân vật chính của câu chuyện là Thành Danh, một chức dịch hiền lành, vì không muốn dân chúng phải chịu khổ cực mà tự mình đi tìm dế để nộp quan. Việc vua thích xem dế chọi đã dẫn đến những bi kịch thảm khốc cho gia đình Thành Danh.
Câu chuyện mở đầu bằng việc miêu tả cảnh vua Tuyên Đức nhà Minh mê trò chọi dế, một thú vui trong cung cấm. Để làm hài lòng vua và tiến thân, các quan lại từ Tri huyện đến lý trưởng đều ra sức bắt dân chúng nộp dế tốt. Việc này khiến nhiều gia đình lâm vào cảnh khuynh gia bại sản, khổ sở vô cùng. Thành Danh, một người hiền lành và chất phác, đã bị ép phải làm lý chính. Không muốn gây phiền hà cho dân chúng, Thành quyết định tự mình đi bắt dế. Ông tìm kiếm từ sáng đến tối, từ ngày này sang ngày khác nhưng chỉ bắt được vài con dế nhỏ bé không đạt tiêu chuẩn. Vì không nộp được dế, Thành bị đánh đập tàn nhẫn và rơi vào trạng thái tuyệt vọng, nghĩ đến việc tự tử.
Bi kịch gia đình Thành lên đến đỉnh điểm khi vợ ông đi xem bói và được chỉ dẫn tìm một con dế tốt. Tuy nhiên, sau khi bắt được con dế quý, con trai Thành vô tình làm chết nó và vì sợ hãi, cậu bé đã nhảy xuống giếng tự tử. Gia đình Thành chìm trong nỗi đau mất mát cả dế lẫn con trai. May mắn thay, con trai Thành vẫn còn thở thoi thóp và được cứu sống, nhưng tinh thần cậu trở nên lơ đễnh, như mất hồn.
Điểm đặc biệt của câu chuyện nằm ở chi tiết kỳ ảo: con trai Thành dường như đã hóa thành con dế. Con dế này nhanh nhẹn, chọi giỏi và nhảy múa đẹp, được dâng lên vua và làm vua vui lòng. Nhờ đó, gia đình Thành được ban thưởng, trở nên giàu sang và con trai Thành sau một năm cũng trở lại bình thường. Kết thúc câu chuyện, gia đình Thành được hưởng phúc lành, nhưng cũng đặt ra câu hỏi về sự thay đổi bản chất con người khi nhận được quá nhiều của cải và quyền lực.
Lời bình của Dị Sử thị ở cuối câu chuyện nhấn mạnh rằng số phận của gia đình Thành đã thay đổi nhờ con dế, nhưng cũng đồng thời phê phán xã hội thối nát thời kỳ đó. Tác phẩm mang đậm yếu tố hoang đường và kỳ ảo, nhưng lại phản ánh một hiện thực tàn khốc: sự thối nát của tầng lớp quan lại và những bất công mà dân chúng phải gánh chịu.
"Dế chọi" không chỉ là một câu chuyện giải trí mà còn là một tác phẩm mang giá trị hiện thực sâu sắc. Bồ Tùng Linh đã khéo léo lồng ghép những yếu tố kỳ ảo để làm nổi bật hiện thực xã hội, đồng thời gửi gắm thông điệp về sự bất công và nỗi khổ của dân chúng. Tác phẩm là một tấm gương phản chiếu xã hội nhà Thanh, lên án sự sa đọa của vua chúa và quan lại, đồng thời kêu gọi sự trân trọng cuộc sống hiện tại.
Với ngôn ngữ dễ hiểu, gần gũi, "Dế chọi" đã truyền tải được thông điệp nhân văn một cách rõ ràng và sâu sắc. Đây là một tác phẩm đáng đọc, không chỉ vì giá trị văn học mà còn vì ý nghĩa nhân sinh vượt thời đại mà nó mang lại. Bồ Tùng Linh đã thành công trong việc phản ánh hiện thực xã hội và gửi gắm những thông điệp nhân văn qua từng trang viết của mình.