Khổ thơ mở đầu bằng những lời tự sự của người mẹ với cách xưng hô thân tình, gần gũi: "Có thể mẹ chưa giỏi / Có thể mẹ chưa hay / Có thể chưa tiến bộ." Điệp ngữ “có thể” lặp lại ba lần như một sự nhấn mạnh, vừa mang sắc thái khiêm nhường, vừa bộc lộ tâm tư của người mẹ. Đó là sự nhìn nhận rất chân thành về bản thân với những thiếu sót, bất toàn. Những từ ngữ giản dị, mộc mạc nhưng gợi lên sự đồng cảm lớn, bởi người mẹ nào cũng có lúc cảm thấy mình chưa làm tròn vai trò, chưa đủ tốt trong mắt con cái. Thế nhưng, tất cả những điều đó không làm lu mờ tình yêu thương và sự hy sinh to lớn của mẹ. Câu thơ cuối: "Nhưng mẹ biết điều nà" như một bước chuyển ý mạnh mẽ, khẳng định điều mà mẹ luôn chắc chắn – đó là tình yêu dành cho con luôn trọn vẹn, chân thành và vô điều kiện. Sự đối lập giữa ba câu đầu và câu cuối làm nổi bật tình mẫu tử thiêng liêng, khiến người đọc không chỉ cảm nhận được sự bao dung của mẹ mà còn thấm thía về những hy sinh thầm lặng. Khổ thơ không chỉ dừng lại ở việc thể hiện cảm xúc cá nhân, mà còn truyền tải một bài học nhân văn: dù bản thân không hoàn hảo, mỗi người đều có thể cố gắng, nỗ lực vì những người thân yêu. Với cách diễn đạt dung dị mà sâu sắc, khổ thơ đã để lại dấu ấn mạnh mẽ, chạm đến trái tim người đọc và làm sáng lên hình ảnh cao đẹp của người mẹ.