Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích khổ thơ:

phân tích khổ thơ:
Chiêm bao có cả màu khói lửa

Sao không về báo mộng ở đâu con!

Giá có cửa nhà để mẹ được thăm nom

Ngày báo tử, đâu phải ngày giỗ mất!

Mẹ vẫn thắp hương trên bàn thờ Tổ quốc

Cầu tổ tiên mình che chở đứa con xa!

Làng xóm đã thay con dựng cho mẹ căn nhà

Đã có bể nước trong, đã có cong gạo trắng

Mẹ vẫn trồng vạt khoai môn, ươm một giàn mướp đắng

Rằm tháng bảy năm nào cũng gói bánh chờ con.
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
42
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Khổ thơ bạn đưa ra thể hiện nỗi nhớ thương và sự đau đớn của một người mẹ đối với đứa con đã khuất. Qua những hình ảnh và cảm xúc, ta có thể phân tích những điểm nổi bật sau:

1. **Nỗi nhớ và khao khát đoàn tụ**: Hình ảnh "Chiêm bao có cả màu khói lửa" phản ánh một giấc mơ không sống động mà đầy ám ảnh, mang theo nỗi đau của mẹ khi nhớ đến con. Câu hỏi "Sao không về báo mộng ở đâu con!" gợi lên sự mất mát và tâm trạng chờ đợi, mong muốn được nghe tin tức, được gặp lại con.

2. **Tâm trạng bi thương**: Câu "Ngày báo tử, đâu phải ngày giỗ mất!" không chỉ khẳng định sự mất mát mà còn cho thấy nỗi đau đớn không chỉ là một ngày kỷ niệm. Đó là nỗi đau kéo dài, không thể nguôi ngoai, thể hiện sự khắc khoải của người mẹ.

3. **Lòng hiếu thảo và sự hy sinh**: Hình ảnh "Mẹ vẫn thắp hương trên bàn thờ Tổ quốc" cho thấy sự tôn kính và lòng yêu nước. Mẹ không chỉ tưởng nhớ con mà còn thể hiện lòng thành kính đối với tổ tiên và đất nước.

4. **Sự giữ gìn truyền thống**: Câu "Cầu tổ tiên mình che chở đứa con xa!" thể hiện lòng hy vọng và niềm tin vào sự che chở của tổ tiên. Mẹ vẫn mong muốn con được bảo vệ dù con đã ra đi.

5. **Cuộc sống an bình và cuộc sống diễn ra**: Các hình ảnh như "Làng xóm đã thay con dựng cho mẹ căn nhà", "Đã có bể nước trong, đã có cong gạo trắng" cho thấy rằng cuộc sống vẫn tiếp tục, mặc dù sự mất mát rất lớn. Điều này nhắc nhở rằng thời gian không dừng lại, nhưng người mẹ vẫn gắn bó với những kỷ niệm về con.

6. **Tình yêu thương của mẹ**: Câu cuối "Rằm tháng bảy năm nào cũng gói bánh chờ con" thể hiện sự chờ đợi và thủy chung. Dù cho con đã không còn, tình yêu và lòng mãnh liệt của mẹ đối với con vẫn sống mãi và không bao giờ phai nhạt.

Tóm lại, khổ thơ không chỉ là bức tranh bi thương về nỗi mất mát mà còn để lại những giá trị truyền thống, thể hiện tình cảm thiêng liêng của mẹ đối với con mình, đồng thời phản ánh sâu sắc nỗi đau của những người còn sống khi phải đối mặt với sự mất mát.
1
1
tina owo
02/01 00:02:13
+4đ tặng

Khổ thơ này mở ra một không gian đầy cảm xúc, phản ánh sự day dứt và khắc khoải của người mẹ trong sự thiếu vắng đứa con, trong khi thời gian trôi qua, những thay đổi vẫn tiếp tục diễn ra xung quanh. Sự tương phản giữa quá khứ và hiện tại, giữa nỗi đau và hy vọng được tái hiện qua từng câu chữ đầy xúc động.

Câu thơ "Chiêm bao có cả màu khói lửa" sử dụng hình ảnh chiêm bao như một biểu tượng cho những ký ức chiến tranh, những cảnh tượng đau thương mà người mẹ không thể quên. Màu khói lửa là hình ảnh đặc trưng của chiến tranh, gợi lên nỗi đau và sự mất mát mà người mẹ đã phải chịu đựng trong suốt những năm tháng ấy. Mẹ không chỉ đau khổ vì sự vắng mặt của con mà còn day dứt vì không thể biết con mình đang ở đâu, phải chịu đựng những gì.

Câu "Sao không về báo mộng ở đâu con!" là một câu hỏi đầy day dứt, thể hiện nỗi khắc khoải của người mẹ mong mỏi được gặp lại con, dù chỉ trong giấc mơ. Dù con đã hy sinh, nhưng tình mẫu tử vẫn mãi mãi không thay đổi, mẹ vẫn mong con trở về để giải tỏa nỗi nhớ, để được nghe tiếng con, dù chỉ trong một giấc chiêm bao.

Tiếp theo, câu "Giá có cửa nhà để mẹ được thăm nom" thể hiện sự thiếu thốn trong cuộc sống của mẹ, không có cơ hội để chăm sóc con, không có sự hiện diện của con trong căn nhà, dù là những khoảnh khắc giản dị nhất. "Ngày báo tử, đâu phải ngày giỗ mất!" là câu thơ thể hiện sự khác biệt giữa sự ra đi của con trong chiến tranh và cái chết tự nhiên. Ngày báo tử không phải là ngày giỗ mất, vì mất mát này không thể vĩnh viễn được ghi nhớ như những cái chết thông thường, mà là sự mất mát dai dẳng, đau đớn.

Dù mất con, mẹ vẫn tiếp tục thắp hương "trên bàn thờ Tổ quốc" để tưởng nhớ con và cầu nguyện cho sự bình an của con. Hình ảnh "Mẹ vẫn thắp hương" biểu trưng cho sự tôn kính và khắc khoải của người mẹ, cầu cho con, dù con không còn nữa, nhưng tình yêu của mẹ không bao giờ mất đi. "Cầu tổ tiên mình che chở đứa con xa!" thể hiện sự liên kết giữa quá khứ và hiện tại, là lời cầu nguyện cho linh hồn con được an lành, dù con đã hy sinh vì Tổ quốc.

Câu "Làng xóm đã thay con dựng cho mẹ căn nhà" khắc họa sự thay đổi của thời gian, nơi mà cộng đồng, làng xóm thay thế con để chăm sóc mẹ, nhưng sự thay thế này không thể nào làm dịu đi nỗi cô đơn trong lòng người mẹ. Những "bể nước trong", "công gạo trắng" là hình ảnh của sự chăm sóc, nhưng tất cả đều không thể thay thế sự thiếu vắng của người con. Câu thơ "Mẹ vẫn trồng vạt khoai môn, ươm một giàn mướp đắng" tiếp tục thể hiện hình ảnh người mẹ kiên cường, vẫn tiếp tục công việc hàng ngày của mình, dù lòng không nguôi ngoai nỗi nhớ con.

Cuối cùng, câu thơ "Rằm tháng bảy năm nào cũng gói bánh chờ con" là hình ảnh đầy cảm động về sự chờ đợi không ngừng nghỉ của người mẹ. Dù con đã ra đi, nhưng mẹ vẫn gói bánh vào mỗi dịp rằm tháng bảy, như một biểu tượng của tình yêu và nỗi nhớ không bao giờ vơi cạn. Hình ảnh này cũng gợi lên truyền thống hiếu nghĩa của dân tộc, khi người mẹ luôn nhớ đến con, dù con đã xa mãi mãi.

Khổ thơ này vừa thể hiện nỗi đau mất mát, vừa tôn vinh tình mẫu tử thiêng liêng và khắc khoải của người mẹ. Những hình ảnh và câu thơ đều mang đậm tính biểu tượng, thể hiện sự đau đớn, khắc khoải không lời và lòng kiên cường của người mẹ trong suốt cuộc đời. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm ca ngợi người mẹ mà còn là một lời nhắc nhở về sự hy sinh vô bờ bến của những người mẹ trong chiến tranh.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Đặng Hải Đăng
02/01 20:32:07
+4đ tặng

Khổ thơ trên thể hiện tình yêu và lòng tưởng nhớ của người mẹ dành cho con, đồng thời cũng phản ánh nỗi đau đớn của mẹ khi mất con trong chiến tranh. Mẹ vẫn giữ những thói quen, những hình thức thể hiện tình cảm gia đình dù con đã không còn bên cạnh.

"Chiêm bao có cả màu khói lửa": Câu thơ gợi lên cảnh chiến tranh khốc liệt, nơi có sự hy sinh và mất mát, đặc biệt là sự mất mát của người con trong chiến tranh.
"Sao không về báo mộng ở đâu con!": Đây là lời mẹ mong mỏi con về trong giấc mơ để bà biết con còn sống hay không, thể hiện sự đau buồn và nhớ nhung.
"Giá có cửa nhà để mẹ được thăm nom": Mẹ mong có thể thăm con, nhưng thực tế là con đã hy sinh, chỉ còn lại những kỷ niệm và những mong muốn vô vọng.
"Ngày báo tử, đâu phải ngày giỗ mất!": Câu này bày tỏ sự đau đớn vì mất con không phải qua một thời gian dài mà ngay lập tức, cái chết của con là một nỗi mất mát vĩnh viễn.
Hình ảnh về mẹ vẫn tiếp tục cuộc sống gia đình: Mẹ vẫn duy trì công việc nấu ăn, trồng khoai môn, ươm mướp đắng, gói bánh trong ngày rằm tháng Bảy. Những hành động này thể hiện tình yêu thương và sự tôn kính của mẹ đối với con dù con đã khuất.
Khổ thơ này chứa đựng sự đau khổ, nỗi nhớ nhung và sự hy sinh của người mẹ trong chiến tranh, cũng như thể hiện một phần của những giá trị gia đình, truyền thống và lòng hiếu thảo.


 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×