Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là tác giả, biểu hiện qua sự tương tác của tác giả với trăng, nhạc và nỗi nhớ.
Câu 3. Một yếu tố tượng trưng trong bài thơ là hình ảnh "trăng", đại diện cho nỗi nhớ, sự khát khao, và sự tôn thờ.
Câu 4. Khung cảnh mùa thu trong khổ thơ được miêu tả qua không gian lạnh lẽo, tĩnh mịch và âm u, với ánh trăng tỏ ngời và những giai điệu của đàn, tạo cảm giác buồn bã, u uất.
Câu 5. Hình ảnh "biển" và "chiếc đảo" có mối quan hệ tượng trưng cho sự cô đơn, tách biệt, khi "biển pha lê" bao quanh "chiếc đảo hồn tôi", gợi cảm giác bị lạc lõng, cô đơn trong không gian vắng lặng.
Câu 6. Phép tu từ "Sương bạc làm thinh, khuya nín thở" tạo hiệu quả miêu tả không gian tĩnh lặng, ngưng đọng, thể hiện sự tĩnh lặng tuyệt đối, như đang lắng nghe những âm vang của nỗi sầu.
Câu 7. Tình cảm của tác giả trong câu “Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần” là nỗi nhớ nhung, sự gợi lại quá khứ và cảm giác đau đớn trước sự chia ly.
Câu 8. Xuân Diệu muốn gửi gắm tâm sự về sự cô đơn, tách biệt và nỗi đau trong lòng tác giả, khi "bốn bề ánh nhạc" và "chiếc đảo hồn tôi" như một sự thể hiện của cảm giác lạc lõng, cô đơn trong không gian mênh mông.