Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đoạn thơ "Nước có chảy mà phiền chẳng rửa, cỏ có thơm mà dạ chẳng khuây, nhủ rồi tay lại cầm bước đi, một bước giây giây lại dừng" trích từ "Chinh phụ ngâm" diễn tả sâu sắc tâm trạng đau khổ, giằng xé của người chinh phụ. Câu thơ mở đầu với hai vế đối xứng "nước có chảy mà phiền chẳng rửa, cỏ có thơm mà dạ chẳng khuây" sử dụng hình ảnh dòng nước chảy trôi và hương cỏ thơm ngát, vốn là những thứ có khả năng xoa dịu nỗi buồn, nhưng lại bất lực trước nỗi sầu muộn đang dâng trào trong lòng người chinh phụ. "Phiền chẳng rửa", "dạ chẳng khuây" khẳng định nỗi đau ấy đã ăn sâu vào tâm khảm, không gì có thể gột rửa hay xoa dịu được. Hành động "nhủ rồi tay lại cầm bước đi" thể hiện sự cố gắng gượng ép, muốn thoát khỏi nỗi buồn bằng cách di chuyển, nhưng "một bước giây giây lại dừng" lại cho thấy sự nặng nề, khó nhọc trong từng bước chân, sự giằng xé giữa lý trí muốn bước tiếp và trái tim nặng trĩu nỗi nhớ nhung. Bước chân ấy không phải là bước chân của sự tự do, mà là bước chân của sự bế tắc, của nỗi đau khổ triền miên. Đoạn thơ sử dụng biện pháp đối lập, điệp từ, nhịp điệu chậm rãi, diễn tả tinh tế sự dằn vặt, đau đớn đến tột cùng trong tâm hồn người chinh phụ, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc bi kịch của chiến tranh phi nghĩa.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |