Sự tan rã của Liên Xô là một sự kiện phức tạp với nhiều nguyên nhân đan xen. Có thể tóm gọn một số nguyên nhân chính như sau:
Đường lối cải tổ sai lầm: Chính sách "Cải tổ" (Perestroika) và "Công khai" (Glasnost) do Gorbachev khởi xướng ban đầu nhằm mục đích cải thiện nền kinh tế và chính trị Liên Xô, nhưng đã đi chệch hướng. Thay vì cải cách hệ thống, nó lại dẫn đến sự hỗn loạn về kinh tế, chính trị và xã hội. Việc nới lỏng kiểm duyệt đã tạo điều kiện cho các thế lực chống chủ nghĩa xã hội hoạt động mạnh mẽ.
Khủng hoảng kinh tế kéo dài: Nền kinh tế kế hoạch tập trung của Liên Xô không còn phù hợp với tình hình mới, dẫn đến trì trệ, thiếu hụt hàng hóa, lạm phát và đời sống người dân gặp nhiều khó khăn.
Mâu thuẫn sắc tộc: Liên Xô là một nhà nước đa dân tộc, với nhiều cộng hòa có nền văn hóa và lịch sử riêng. Chính sách dân tộc không hợp lý đã làm gia tăng mâu thuẫn giữa các dân tộc, dẫn đến các phong trào ly khai.
Sự suy thoái về tư tưởng: Sự suy yếu của hệ tư tưởng Mác-Lênin, sự suy thoái về đạo đức của một bộ phận cán bộ, đảng viên, cùng với sự tuyên truyền chống phá của các thế lực thù địch đã làm suy giảm niềm tin của người dân vào chế độ xã hội chủ nghĩa.
Vai trò của Gorbachev: Nhiều ý kiến cho rằng Gorbachev đã không đủ năng lực và kiên định để lãnh đạo công cuộc cải tổ, thậm chí có những hành động được xem là "phản bội" lại lý tưởng xã hội chủ nghĩa.
Áp lực từ bên ngoài: Các nước phương Tây, đặc biệt là Mỹ, đã tận dụng tình hình khó khăn của Liên Xô để gây áp lực và thúc đẩy quá trình tan rã.