Bài làm Trong bài thơ "Mẹ", tác giả Đỗ Trung Quân đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ để diễn tả sự tiếc nuối, xót xa và nỗi lo lắng về việc mất mát người thân yêu. Hình ảnh "những dòng sông trôi đi tượng trưng cho thời gian trôi qua nhanh chóng, không thể nào quay trở lại được nữa. Tác giả tự hỏi liệu mình có kịp nhận ra giá trị của thời gian hay không, hay là phải đến lúc mẹ mất đi rồi mới hối hận. Câu hỏi tu từ "ai níu nổi?" đặt ra câu hỏi về khả năng ngăn chặn hoặc kiểm soát thời gian, đồng thời cũng thể hiện sự bất lực của con người trước quy luật tự nhiên. Tác giả so sánh bản thân với "con" để nhấn mạnh sự trưởng thành và thay đổi theo thời gian. Mẹ thì ngày càng già yếu hơn, còn con thì ngày cảng lớn lên. Sự đối lập này tạo nên cảm giác buồn bã và tiếc nuối vì thời gian trôi qua quá nhanh. Cuối cùng, tác giả bày tỏ nỗi lo lắng về tương lai, rằng nếu như không biết trân trọng thời gian bên cạnh mẹ thì sẽ phải hối hận. Hình ảnh "hoa đẹp đấy" gợi ý về vẻ đẹp của mẹ, nhưng cũng nhắc nhở chúng ta rằng mẹ chỉ sống một lần duy nhất trên đời. Tóm lại, thông qua các biện pháp nghệ thuật đặc sắc, tác giả đã truyền tải được tâm trạng tiếc nuối, xót xa và nỗi lo lắng về việc mất mát người thân yêu. Đồng thời, ông cũng muốn nhắn nhủ mọi người hãy trân trọng thời gian bên cạnh gia đình, đặc biệt là cha mẹ.