Trong suốt cuộc đời, con người sẽ trải qua những giai đoạn khác nhau. Tuy nhiên, thời thanh xuân thường được cho là quãng thời gian đẹp nhất, là lúc con người có thể cháy hết mình với đam mê và cống hiến trọn vẹn cho những điều ý nghĩa.
Nhưng thanh xuân cũng giống như một cơn mưa rào, thoắt đến thoắt đi. Nếu không sống với nó bằng cả trái tim, bạn sẽ có rất nhiều điều phải hối tiếc.
Người ta nói rằng tuổi trẻ trôi qua rất mau, chớp mắt đã thấy cuộc đời lật sang trang mới rồi. Nếu bạn không làm việc chăm chỉ ngay từ đầu, bạn sẽ thực sự hối tiếc khi về già mới nhận ra mình chưa đạt được điều gì, đã bỏ lỡ điều gì.
Vì vậy, bạn nên vận dụng thật tốt những gì mà tạo hóa đã ban tặng cho tuổi thanh xuân, đó là thời gian, năng lượng dồi dào, tâm hồn trong sáng, để thử thách bản thân và nỗ lực không ngừng nghỉ.
Hãy sống xứng đáng với tuổi trẻ mình đang có, hãy sống xứng đáng với những món quà quý giá mà cuộc đời đã ban tặng cho tuổi trẻ, tu dưỡng chính mình và sống vì người khác. Mỗi việc tốt bạn làm khi còn trẻ sẽ mang lại thành quả to lớn và bền vững sau này.
Ba sinh viên đại học được phân vào làm việc trong cùng một phòng ban. Một năm sau, một trong số họ trở nên mệt mỏi vì phải đối mặt với người quản lý cả ngày dài, và sau đó đã quyết định bỏ việc để làm trong một ngành khác.
Hai người còn lại không nao núng, kiên nhẫn ở lại công ty, mỗi ngày đều làm việc từ 8h sáng đến 5h chiều. Một năm sau, người thứ hai đã từ chức để khởi nghiệp và mở nhà hàng riêng.
Người thứ ba vẫn tiếp tục ở lại và thậm chí cảm thấy tự hào về cuộc sống ổn định của mình, trong khi hai người kia phải vật lộn trong công xưởng và nhà hàng, vất vả, mệt mỏi, căng thẳng.
Vài năm sau, ba người gặp lại nhau. Người làm việc trong một ngành khác đã trở thành giám đốc nhà máy, người mở nhà hàng đã trở thành triệu phú còn người được cho là “không bỏ cuộc”, kiên nhẫn ở lại thì vô cùng hối hận. Anh ấy đã dành cuộc đời mình, sống trong một chiếc vỏ ốc tưởng chừng êm ái nhưng thực chất là đóng kín mọi khả năng và năng lực tiềm tàng của bản thân.
Rất nhiều người không sẵn sàng đối mặt với cơ hội, thách thức, không muốn bước ra khỏi vùng an toàn hiện có. Tuy nhiên, không có áp lực tự nhiên sẽ thiếu động lực, thiếu quyết tâm, ý chí kiên cường cũng bị thui chột, tiềm năng của bạn sẽ bị chôn vùi.
Sống trên đời, không phải tranh đấu để có mọi thứ, không phải cố gắng để so sánh hơn thua với người khác, nhưng cũng không thể cho phép bản thân thỏa hiệp với cái tôi chưa hoàn thiện.
Con của bạn chính là sự tiếp nối của bạn, thậm chí là tấm gương phản ánh con người bạn. Nhiều bậc cha mẹ lựa chọn cách dùng vũ lực để giám sát con cái, thậm chí dùng roi vọt để ép buộc con cái đi theo con đường họ đã vạch ra.
Tuy nhiên, phần lớn kết quả mà cha mẹ nhận được từ cách giáo dục đó của mình là sự tức giận, sự bất lực và sau cùng là thất vọng tột độ.
Quả thực, phương pháp giáo dục con cái hiện nay của cha mẹ lại được định hướng dựa trên lối sống, quan điểm sống và những điều mà cha mẹ cho là ưu tiên hàng đầu.
Đối với con trẻ, tình thương, sự khích lệ, động viên và sự tôn trọng của cha mẹ mới chính là biện pháp tốt nhất thúc đẩy trẻ học tập, cho trẻ động lực để trở thành người sống có trách nhiệm, có nhân cách đạo đức.
Vì vậy, cha mẹ hãy dành thời gian ở bên con, làm một người bạn tâm giao trò chuyện để đồng cảm và thấu hiểu với những tâm tình, suy tư của con. Đó mới là cách giáo dục đúng đắn và toàn diện nhất, cũng là cách gieo nhân một mà thu hoạch được mười.
Chỉ sau khi say bạn mới nhận ra rượu thật nặng, chỉ sau khi yêu bạn mới nhận ra tình yêu sâu đậm đến nhường nào.
Khi đang sống trong tình yêu, chúng ta thường không biết cách để vun đắp và nuôi dưỡng tình yêu ấy. Chúng ta nghĩ rằng tình yêu là thứ thường hằng bất biến, là thứ đến với ta một cách ngẫu nhiên và sẽ mãi mãi ở lại bên ta.
Tuy nhiên, giống như một khu vườn, nếu không được chăm sóc cẩn thận thì cỏ dại sẽ lấn át các loài hoa. Trong tình yêu nếu không có sự quan tâm, đồng cảm thì trách nhiệm dành cho nhau sẽ dần dần bị thay thế bởi trách móc, hờn giận.
Thực tế, không một mối quan hệ nào đến trong đời ta là một sự ngẫu nhiên. Người xưa nói: “Tu trăm năm mới đi chung một chuyến thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng”. Bởi vậy, với những người bước vào cuộc đời của bạn trong kiếp nhân sinh này, hãy dùng tất cả tấm lòng và tình yêu thương trong trái tim để trân trọng và sống cùng họ.
Trước 60 tuổi, người ta thường dùng sức khỏe của mình để đổi lấy mọi thứ. Sau 60 tuổi họ lại dùng mọi thứ để đổi lấy một cơ thể khỏe mạnh.
Trong cuộc sống này, điều vô giá mà tạo hóa dành cho chúng ta chính là một cơ thể khỏe mạnh để dung chứa một trái tim chan chứa yêu thương và một tấm lòng từ bi, rộng lượng.
Bởi vậy, hãy trân trọng những gì mình đang có, hãy sống trọn vẹn với ngày hôm nay, đừng mãi ngoái nhìn quá khứ, đừng mơ mộng tới tương lai xa vời.
Để khi những năm tháng trôi qua, ta có thể hạnh phúc khi nhìn lại và nói với mình rằng: Tôi đã sống hết mình, tôi đã sống xứng đáng.