Mở đầu đoạn trích, tác giả so sánh : “Hễ làm người thì quý thẳng mà làm thơ văn thì quý cong”. Tại sao “làm thơ văn thì quý cong” ? Bởi vì, đặc điểm nổi bật của thơ văn là khả năng khơi gợi – nhất là thơ. Ngôn ngữ thơ thường có tính hàm súc rất cao. “Cong” – lối nói gián tiếp, là một trong những cách thể hiện hàm ý. Trong bài Thăm bạn, Vương Tử Viên nói đến điểm sáng lung linh trên lầu là nói đến sự tĩnh mịch, nói đến cái nhìn hướng lên của người đến thăm bạn và tiếng gõ cửa chưa vang lên kia, tiếng đọc sách đêm vẳng lên kia là để nói cái tĩnh, yên ả của không gian đêm. Cũng như vậy, “cong” thể hiện qua việc vịnh mai mà liên tưởng đến tấm lòng của cây dương liễu và con mắt của chú bé chăn trâu,… “Ý tại ngôn ngoại” là một đặc sắc của thơ.