Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn khoảng 20 dòng phát biểu về đôi bàn tay của mẹ trong có sử dụng từ đồng âm và từ trái nghĩa

2 trả lời
Hỏi chi tiết
266
1
0
“Bản lĩnh” – hai từ thật đơn giản nhưng bạn biết không, hàm chứa trong đó là cả một quá trình quyết tâm kiên cường không ngại gian khổ. Giống như một chiếc áo giáp được tôi luyện từ những nguyên liệu bền vững nhất, bản lĩnh giúp ta không còn phải lo sợ trước những cơn gió to hay những ngọn sóng dữ. Vậy bản lĩnh là gì? Bản lĩnh là khả năng giải quyết mọi chuyện một cách bình tĩnh, thông minh và tỉnh táo. Người bản lĩnh là người dám đương đầu với khó khăn gian khổ. Thất bại, tự họ sẽ đứng lên. Cay đắng họ sẽ làm cho mọi thứ ngọt ngào. Họ dám làm những điều lớn lao, kỳ vĩ, xoay trời chuyển đất. Ở những người có bản lĩnh, họ luôn có trái tim đầy lý trí; có lòng quyết tâm cao độ với một lòng can đảm cùng với một nghị lực, ý chí mạnh mẽ. Họ sẵn sàng đương đầu với thử thách. Ở họ, ta luôn tìm thấy cái kiên định nơi đáy mắt và một nụ cười biểu trưng cho sự tự tin. Các cầu thủ U23 Việt Nam làm nên kỳ tích trước các đối thủ lớn về thể hình, mạnh về tốc độ như Uzơ-bê –kit- tan, I-rắc, Quata cũng là nhờ vào bản lĩnh. Người bản lĩnh, họ sẽ được mọi người yêu quý, tin cậy; bản thân họ cũng sẽ hiểu được sứ mệnh của mình là chỗ dựa tinh thần cho người khác. Vì vậy, người bản lĩnh là người dám nghĩ, dám làm và dám thành công. Tuy nhiên cũng có những người vừa mới thấy nhấp nhô gợn sóng đã vội vã buông tay chèo, dễ dàng chấp nhận thất bại. Chắc chắn một điều rằng, những kẻ ấy vĩnh viễn không thể tự khẳng định vị trí của mình trong xã hội, mãi mãi chỉ có thể sống dưới cái bóng của kẻ khác. Và bạn ơi, bản lĩnh khởi đầu như thế đấy! Khoan nói đến những thành quả mà bản lĩnh đem lại, chỉ nói riêng đến quá trình rèn luyện thôi cũng đã được xem là một thành tựu rồi. Đến đây, tôi chợt nhớ đến bông bồ công anh mạnh mẽ nương mình theo gió để vươn đến những chân trời cao xa. Ngay cả loài hoa mong manh nhỏ bé còn có thể tự luyện cho mình bản lĩnh, vậy còn bạn? Bạn có chấp nhận kiếp sống còn thua kém cả một loài hoa?

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nguyễn Hữu Toàn
13/11/2019 18:32:13
Nhớ ngày nhỏ, có lần mẹ đã đưa tay lên xoa má tôi. Nhưng tôi đã vội đẩy tay mẹ ra và tỏ vẻ bực bội "mẹ ơi, mẹ làm xước mặt con rồi". Lúc đó, mẹ đã rất buồn, tôi thấy đôi mắt mẹ nặng trĩu tâm sự. Tôi cũng cảm thấy có chút bối rối, nhưng lại nghĩ "mình không có lỗi đâu, mình thấy sao thì bảo vậy thôi". Để rồi khi tôi ngày một trưởng thành, va chạm nhiều hơn với cuộc sống thì tôi mới phần nào hiểu được nỗi nhọc nhằn, vất vả của cha mẹ. Và thêm nhớ, thêm yêu đôi bàn tay xù xì, gai góc của mẹ hơn.
Đôi bàn tay mẹ lại nhen nhóm từng nắm rơm để cho ấm nước mau sôi, lấy nước pha ấm trà nóng và pha nước ấm để cha con chúng tôi rửa mặt. Đôi bàn tay mẹ phải làm biết bao công việc, từ việc đồng áng, rồi lại chăm sóc chúng tôi. Thời gian cứ thế trôi đi, chúng tôi cứ vô tư mà lớn lên trong vòng tay chăm sóc của cha mẹ. Ồ, lời nói của cô gái kia làm tôi chợt thấy đôi môi mình cũng đang nứt nẻ, da mặt khô dát và đôi bàn tay đang lạnh cóng. Chỉ một chút khắc nghiệt của thời tiết thôi cũng làm con người ta có sự thay đổi đáng kể, có lẽ thêm một chút gió, một chút sương, nắng nữa thôi cũng đủ để bàn tay của tôi trở nên xù xì hơn tay của mẹ.
Mẹ ơi, giờ này mẹ đang làm gì nhỉ? Tôi mở điện thoại, ấn số máy gọi về cho mẹ, vẫn giọng nói ấm áp và thấm đượm hồn quê "Ừ, bố mẹ vừa đi trở sắn về, giờ bố đang cho lợn ăn, còn mẹ đang nấu cơm, dạo này thời tiết xấu nên sắn chua quá con à. Mà rét rồi, nhớ mặc áo ấm, rồi đếm ngủ nhớ đắp chăn cẩn thận nhé...". Bố mẹ lúc nào cũng vậy chỉ lo chúng tôi đói, rét, lo chúng tôi không bằng bạn bằng bè, quan tâm và yêu thương chúng tôi. Nhưng nhiều khi chúng tôi vô tư đến mức vô tâm chẳng hỏi han xem cha mẹ có khỏe không, hay được nghỉ tới vài ngày mà còn tranh thủ đi chơi, chẳng về quê thăm cha, thăm mẹ.Mẹ tôi hiền hậu và chất phác. Tình cảm mẹ dành cho chúng tôi giản dị mà ấm áp. Chúng tôi yêu mẹ và mẹ cũng yêu chúng tôi nhiều lắm. Mặc dù chưa bao giờ mẹ nói "mẹ yêu con" và chúng tôi cũng vậy chưa bao giờ nói "con yêu mẹ". Nhưng có lẽ mẹ con chúng tôi hiểu và không cần phải nói ra điều ấy.
Ngày 20-10, tôi muốn gọi điện về mà nói rằng "20-10 con chúc mẹ luôn vui vẻ, mạnh khỏe và hạnh phúc" nhưng tôi không thốt nên lời. Bởi có lẽ cả tôi và mẹ đều không quen với những lời chúc đầy lễ nghĩa. Tôi sợ làm mẹ lại ngạc nhiên rồi bảo "Con bé này dạo này lẻo mép quá nhể". Tôi nhớ mẹ đã nói: "Chỉ cần các con sống tốt, sống lương thiện, biết quan tâm tới người khác, ngoan ngoãn, đó là món quà vô giá rồi".
Con nhớ đôi bàn tay xù xì, gai góc của mẹ, mẹ đã vất vả, tần tảo để nuôi nấng chúng con. Giờ đây con hiểu mỗi vết xước, mỗi vết nứt trên tay mẹ đều là minh chứng cho sự hi sinh mà mẹ dành cho chúng con. Con yêu đôi bàn tay mẹ, yêu mỗi vết xước, vết nứt ấy. Con hứa sẽ sống thật tốt.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư