bt2: BÀI LÀM
Hôm ấy ,bố mẹ tôi dưa tôi về thăm quê Nội.Đã rất nhiều lần tôi đặt chân xuống nơi đây nhưng sao lần này tôi lại cảm thấy lạ lùng và bỡ ngỡ đến như vậy.Chắc có lẽ là phải lâu lắm rồi tôi mới quay trở lại dấu yêu này.Mọi vật vẫn vậy,vẫn không có một chút thay đổi nào,vẫn là nhưng xóm nhà nhỏ chen chúc nhau dưới những bóng cây xanh,nhưng mái nhà rơm vành óng vẫn còn vướng vẫn hương thơm mùi nắng nhẹ.Mọi người vẫn bận rộn với công việc đồng áng của mình,ai ai cũng tất bật,chăm chỉ làm việc.Những tiếng cười nói của những đứa trẻ em trong nhà trẻ nghe mới trong trẻo làm sao.Mọi thứ đều vẫn rất yên bình.Bầu trời thì vẫn cứ trong xanh.Mây vẫn lững lờ trôi .Tất cả dường như rất khó có thể thay đổi nó như là một sự sắp đặt của tạp hóa vậy.Tôi thật sự không muốn rời xa nơi que hương yêu đấu này ,thật sự khó thể quên.Trước khi phải lên xe để về ,tôi đã nán lại một chút,quay mặt về phía cánh đồng vàng óng đang được nhưững tia nắng lấp lánh của ông mặt trời rọi xuống hét thật to"Tôi yêu quê hương tôi".