Kể một lần em cứu bạn hoặc được bạn cứu
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Tính tôi vui vẻ nên có nhiều bạn. Trong những người bạn ấy, tôi thân nhất Thành. Chúng tôi lớn lên bên nhau, học cùng với nhau, chia sẻ bao nỗi buồn vui. Có một kỉ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Chuyện xảy ra vào mùa hè nàm ngoái. Mùa hè đối với lũ trẻ làng quê như chúng tôi thật thú vị. Không phải lo học chính, học thêm, chúng tôi suốt ngày chạy rong ngoài đồng, trên đê để mò cua, tát cá, thả diều… Hôm ấy, tôi rủ Thành đi mò trai ở đầm sen.
Đầm sen rất rộng, gió mát lộng, thoảng hương sen. Những lá sen to tướng, xanh mát như những cái ô xếp ngược, những ngó sen nhổ lên trắng muốt, ngọt lịm, những nụ sen khiêm nhường bên những bông hoa nở to rực rỡ, những đài sen xanh ngát đung đưa… tất cả thật tuyệt vời. Nhưng đối với bọn tôi, điều tuyệt vời nhất lại nằm ở dưới đáy bùn kia. Nước trong lắm nhưng ta không thể nhìn tới đáy được. Phải dùng chân giẫm, lúc nào thấy kệnh kệnh thì lặn xuống bới lên. Có thể đó chỉ là hòn đá, mảnh ngói nhưng phần lớn là một con trai béo với lớp vỏ nâu vàng, nhiều con to bằng vốc tay. Canh trai đầm sen ngọt và thơm phải biết!
Tôi sung sướng quẫy ùm ùm, đập nước tung tóe. Nước thật ấm, bơi thích lắm. Tội bơi giỏi hơn Thành, nên bỏ cách cậu ta một quãng xa. Sung sướng vì thêm một lần thắng bạn, tôi rướn lên. Chợt một cảm giác đau nhói dội lên. Thôi chết, chuột rút! Tôi cố ngoi nhưng càng vùng vẫy càng thấy mình chìm. Trong lúc ấy, tôi dường như không còn hơi sức. Không kìm được mình, tôi liên tục há miệng uống nước. Tôi không thở được. Người tôi cứng lại vì nghĩ đến cái chết. Tôi lịm đi.Chúng tôi len lỏi trong đám sen. Trời nắng nhưng gió mát và thơm. Chẳng sợ nắng, cũng, không ngại đám cọng sen đầy gai nhọn cào xước thân mình, hai đứa mải mê mò mẫm. Tôi đã bắt được 5 con, Thành còn nhiều hơn thế. Vừa đến chỗ thưa sen, chúng tôi hò nhau bơi thi sang bờ bên kia.
Khi tôi mở được mắt ra thì thấy Thành đang ấn ngực tôi, nước trong miệng tôi vẫn còn trào ra. Tôi không còn chút hơi sức nào. Cậu ấy vừa ấn ngực tôi vừa khóc.
Một lức sau, tôi hồi sức dần. Chúng tôi nằm dài bên bờ đầm. Thành bảo thấy tôi giãy giụa rồi chìm xuống, cậu ấy biết là tôi nguy rồi, vội cố bơi đến. Thành lặn xuống tìm, thấy tôi liền nắm tóc, kéo tôi vào bờ? Cậu hà hơi thổi ngạt, rồi giúp tôi nôn nước ra.
Sau lần ấy, chúng tôi vẫn đi bơi nhưng không dám ra giữa đầm mà chỉ loanh quanh gần bờ. “Dù sao cẩn thận vẫn hơn” – Thành cười và tôi thấy nụ cười của cậu ấy thật đẹp.Tôi cảm động nắm chặt tay bạn. Không có Thành cứu giúp, tôi bây giờ ra sao? Tôi rùng mình. Thành cừời bảo tôi khi mắt vẫn còn hoen nước: “Chuyện này bí mật, bố mẹ mà biết thì đừng hòng đi bơi!,”.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |