Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đóng vai ông giáo kể lại cái chết của lão Hạc

Đóng vai ông giáo kê lai cái chêt cua lão Hac

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
591
2
2
Đỗ Chí Dũng
18/10/2020 20:16:42
+4đ tặng
Những năm 1930 – 1945 xã hội thực dân phong kiến bóp ngẹt đời sống của người dân lao động khiến cuộc sống cơ cực ngày càng lầm than không riêng gì người nông dân mà cả tầng lớp tri thức như tôi – Ông giáo làng nghèo khổ cũng bị dồn vào mức đường cùng không có lối thoát. Câu chuyện của Lão Hạc – một người hàng xóm phải bán con chó vàng yêu quý và phải tìm đến cái chết khiến tôi day dứt mãi. Ôi, một khiếp người!
Lão Hạc ở gần nhà nên tôi hoàn toàn thấu hiểu hòan cảnh của lão góa vợ lão sống cảnh gà trống nuôi con vì không đủ tiền cho con cưới vợ con lão phẫn chí đi làm đồn diền cao su khiến lão day dứt đau đớn nhiều lần khóc thương vì nhớ con. Lão làm thuê kiếm sống, bòn tiền vườn dành dụm cho con nhưng rồi lão ốm một trận hai tháng mười tám ngày tiêu gần hết số tiền, có con chó vàng bầu bạn cũng phải tính đến chuyện bán nó. Nhưng tôi nghe lão nói nhiều lần rồi nhưng vẫn chưa thấy bán. Làm quái gì con chó mà lão băn khoăn quá thế nhỉ. Thế rồi một hôm, vừa sang đến sân nhà tôi lão đã thông báo ngay.
Cậu vàng đi đời rồi ông giáo ạ!
Tôi vừa hỏi chuyện thì lão bật khóc: Mặt lão. . . xưa, cụ Nguyễn Khuyến đã từng viết:
“Tuổi già hạt lệ như xương
Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan ?“
Tuổi già nước mắt thường lẩn vào trong nỗi đau kìm nén thế mà lão Hạc khóc như con trẻ. Phải chăng nỗi đau vỡ òa thành những giọt nước mắt, lão cho rằng mình đã lừa một con chó. Tấm lòng lão nhân hậu quá! Tâm hồn lão mới thánh thiện làm sao!
Tôi định mời lão ăn khoai luộc uống nước chè tươi, một niềm vui dung dị, tìm lời an ủi lão. Rồi lão cũng nguôi ngoai nhưng từ chối lời mời của tôi. Bởi lão muốn nhờ tôi mấy việc. Việc thứ nhất là trông hộ mảnh vườn cho con trai thứ hai là gửi ba mươi đồng bạc lo ma sợ phiền lụy bà con lối xóm. Ôi tấm lòng của lão Hạc không chỉ dành cho con mà còn rất giàu long tự trọng. Đó là vẻ đẹp đáng quý ẩn dấu dưới vẻ ngoài tưởng như gàn dở lẩn cẩn.
Từ sau hôm ấy lão Hạc sống mòn chế được món gì ăn món đấy. Tôi ngấm ngầm giúp đỡ lão nhưng lão biết vợ tui không ưa nên lão từ chối gần như là hách dịch. Một lần nữa tôi càng kính trọng hơn lòng tự trọng của lão.
Nhưng Binh Tư kể chuyện lão Hạc xin bả chó đánh trộm chó. Trời ơi lão Hạc lại đổ đốn như thế này sao? Vì miếng ăn vì cái đói mà tha hóa biến chất ư? Một con người đã khác vì một con chó đã nhịn ăn để có tiền la ma mà giờ đây đói ăn vụng túng làm liều như thế này ư, tôi đau đớn và thất vọng quá.
Bỗng có tiếng xôn xao bên nhà lão Hạc tôi vội chạy sang tôi không thể nào tin nổi: Lão Hạc dùng bả chó để tự tử. Ôi một cái chết đau đớn vật vờ, lão tru tréo sùi bọt mép, hai mắt lăn sòng sòng thỉnh thoảng lại
Xem thêm (+)

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
3
Đỗ Chí Dũng
18/10/2020 20:16:51
+3đ tặng
Lão Hạc - người mà toi vô cùng ngưỡng mộ , người để lại cho tôi bao nhiêu bài học quý giá và cũng là người đại diện cho hình ảnh người nông dân việt nam với những đức hạnh cao quý . Âý vạy mà lão phải trải qua 1 cuộc đời đầy cam go , bất hạnh , khiến tôi đau đớn vô cùng . Chuyện xảy ra vào một ngày trên một làng quê....
Hôm ấy , nghe tiếng gọi ở cổng , tôi chạy ra. Tưởng ai , té ra là tên Binh Tư - một tên ăn trộm chuyên nghiệp ở làng toio nhưng cũng khá thân thiện. Vào nhà , chúng tôi nói đủ thứ chuyện . Chuẩn bị ra về , Binh Tư bỗng quay lại nói với tôi :
- Ông giáo này , ông tin được ko , hôm qua lão Hạc vừa xin tôi ít bả chó đấy. Lão nói có con chó nhà ai cứ chạy sang vườn nhà lão , nếu phen này được , laõ với tôi uống rượu . Lạ nhỉ ! Lão Hạc nổi tiếng lương thiện giờ mà cũng thế cơ đấy !
Rồi hắn ra về . Tôi bỗng tối sầm mặt mày lại . Lão Hạc ư ? Làm gì có chuyện đó , chắc hắn nhầm . Nhưng ko , hắn đã chỉ đích danh lão rồi mà , làm sao mà nhầm được ! Để đính chính lại điều ấy, tôi tất tả chạy sang nhà Binh Tư hỏi lại hắn , rồi hắn khăng khăng khẳng định là thật . Trời ơi ! Lão Hạc mà lại vậy sao ? Đã mấy ngày nay tôi ko gặp lão , ko biết có chuyện gì xảy ra nữa .Tôi đi về trong nỗi thất vọng não nề và , ko biết tại sao trong lòng toi bỗng nổi lên 1 sự khinh bỉ , tức giận dành cho lão Hạc
Tôi về được 1 lúc thì bỗng nghe tiếng nhốn nháo ben nhà lão Hạc . Rồi Binh Tư lại chạy sang , hắn kêu tôi cùng chạy sang nhà lão xem có chuyện gì . Thấy lão Hạc nằm trên giường , xung quanh 1 đám người vây quanh , tôi hớt hải chạy vào . Ôi ko , là lão Hạc , lão đang vật vã trên giường , quần áo xộc xệch , bọt mép sùi ra , 2 mắt long sòng sọc ... lão tru tréo , kêu lên thảm thiết . Vật vã 2 giờ đồng hồ , lão chết - cái chết thật dữ dội . Cả làng ko ai hiểu vì sao lão chết . Nhiều người rơi nước mắt , thương cho số phận hẩm hiu của 1 con người giàu đức hạnh . riêng tôi , tôi thấy mình thật ngu ngốc khi dành cho lão Hạc 1 niềm tin chưa đủ lớn , đã hiểu lầm người bạn lớn tuổi này . Đêm đó về nhà , tôi ko ngủ đc , tôi đã khóc , khóc vì sự ngu muội của bản thân , khóc vì phải chứng kiens cảnh tượng đau đớn ấy. Nhưng còn làm j đc nưã lão Hạc ơi/ Thôi , lão hãy yên lòng mà nhắm mắt . Còn về mảnh vườn , tôi sẽ rtrao tận tay con trai lão khi anh ta về và nói : 'Đây là mảnh vườn mà ông cụ thân sinh ra anh để lại cho anh , cụ thà chết chứ ko chịu bán đi 1 sào '.
Cuộc đời là thế đấy ! Thạt đáng buồn nhưng cũng thật đáng ngợi ca . Cảm ơn lão Hạc đã cho tôi 1 bài học quý giá - bài học về cách làm người .
Xem thêm (+)
2
1
Mai Hương
18/10/2020 20:18:49
+2đ tặng
Những năm 1930 – 1945 xã hội thực dân phong kiến bóp ngẹt đời sống của người dân lao động khiến cuộc sống cơ cực ngày càng lầm than không riêng gì người nông dân mà cả tầng lớp tri thức như tôi – Ông giáo làng nghèo khổ cũng bị dồn vào mức đường cùng không có lối thoát. Câu chuyện của Lão Hạc – một người hàng xóm phải bán con chó vàng yêu quý và phải tìm đến cái chết khiến tôi day dứt mãi. Ôi, một khiếp người!
Lão Hạc ở gần nhà nên tôi hoàn toàn thấu hiểu hòan cảnh của lão góa vợ lão sống cảnh gà trống nuôi con vì không đủ tiền cho con cưới vợ con lão phẫn chí đi làm đồn diền cao su khiến lão day dứt đau đớn nhiều lần khóc thương vì nhớ con. Lão làm thuê kiếm sống, bòn tiền vườn dành dụm cho con nhưng rồi lão ốm một trận hai tháng mười tám ngày tiêu gần hết số tiền, có con chó vàng bầu bạn cũng phải tính đến chuyện bán nó. Nhưng tôi nghe lão nói nhiều lần rồi nhưng vẫn chưa thấy bán. Làm quái gì con chó mà lão băn khoăn quá thế nhỉ. Thế rồi một hôm, vừa sang đến sân nhà tôi lão đã thông báo ngay.
Cậu vàng đi đời rồi ông giáo ạ!
Tôi vừa hỏi chuyện thì lão bật khóc: Mặt lão. . . xưa, cụ Nguyễn Khuyến đã từng viết:
“Tuổi già hạt lệ như xương
Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan ?“
Tuổi già nước mắt thường lẩn vào trong nỗi đau kìm nén thế mà lão Hạc khóc như con trẻ. Phải chăng nỗi đau vỡ òa thành những giọt nước mắt, lão cho rằng mình đã lừa một con chó. Tấm lòng lão nhân hậu quá! Tâm hồn lão mới thánh thiện làm sao!
Tôi định mời lão ăn khoai luộc uống nước chè tươi, một niềm vui dung dị, tìm lời an ủi lão. Rồi lão cũng nguôi ngoai nhưng từ chối lời mời của tôi. Bởi lão muốn nhờ tôi mấy việc. Việc thứ nhất là trông hộ mảnh vườn cho con trai thứ hai là gửi ba mươi đồng bạc lo ma sợ phiền lụy bà con lối xóm. Ôi tấm lòng của lão Hạc không chỉ dành cho con mà còn rất giàu long tự trọng. Đó là vẻ đẹp đáng quý ẩn dấu dưới vẻ ngoài tưởng như gàn dở lẩn cẩn.
Từ sau hôm ấy lão Hạc sống mòn chế được món gì ăn món đấy. Tôi ngấm ngầm giúp đỡ lão nhưng lão biết vợ tui không ưa nên lão từ chối gần như là hách dịch. Một lần nữa tôi càng kính trọng hơn lòng tự trọng của lão.
Nhưng Binh Tư kể chuyện lão Hạc xin bả chó đánh trộm chó. Trời ơi lão Hạc lại đổ đốn như thế này sao? Vì miếng ăn vì cái đói mà tha hóa biến chất ư? Một con người đã khác vì một con chó đã nhịn ăn để có tiền la ma mà giờ đây đói ăn vụng túng làm liều như thế này ư, tôi đau đớn và thất vọng quá.
Bỗng có tiếng xôn xao bên nhà lão Hạc tôi vội chạy sang tôi không thể nào tin nổi: Lão Hạc dùng bả chó để tự tử. Ôi một cái chết đau đớn vật vờ, lão tru tréo sùi bọt mép, hai mắt lăn sòng sòng thỉnh thoảng lại

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×