Lão Hạc - người mà toi vô cùng ngưỡng mộ , người để lại cho tôi bao nhiêu bài học quý giá và cũng là người đại diện cho hình ảnh người nông dân việt nam với những đức hạnh cao quý . Âý vạy mà lão phải trải qua 1 cuộc đời đầy cam go , bất hạnh , khiến tôi đau đớn vô cùng . Chuyện xảy ra vào một ngày trên một làng quê....
Hôm ấy , nghe tiếng gọi ở cổng , tôi chạy ra. Tưởng ai , té ra là tên Binh Tư - một tên ăn trộm chuyên nghiệp ở làng toio nhưng cũng khá thân thiện. Vào nhà , chúng tôi nói đủ thứ chuyện . Chuẩn bị ra về , Binh Tư bỗng quay lại nói với tôi :
- Ông giáo này , ông tin được ko , hôm qua lão Hạc vừa xin tôi ít bả chó đấy. Lão nói có con chó nhà ai cứ chạy sang vườn nhà lão , nếu phen này được , laõ với tôi uống rượu . Lạ nhỉ ! Lão Hạc nổi tiếng lương thiện giờ mà cũng thế cơ đấy !
Rồi hắn ra về . Tôi bỗng tối sầm mặt mày lại . Lão Hạc ư ? Làm gì có chuyện đó , chắc hắn nhầm . Nhưng ko , hắn đã chỉ đích danh lão rồi mà , làm sao mà nhầm được ! Để đính chính lại điều ấy, tôi tất tả chạy sang nhà Binh Tư hỏi lại hắn , rồi hắn khăng khăng khẳng định là thật . Trời ơi ! Lão Hạc mà lại vậy sao ? Đã mấy ngày nay tôi ko gặp lão , ko biết có chuyện gì xảy ra nữa .Tôi đi về trong nỗi thất vọng não nề và , ko biết tại sao trong lòng toi bỗng nổi lên 1 sự khinh bỉ , tức giận dành cho lão Hạc
Tôi về được 1 lúc thì bỗng nghe tiếng nhốn nháo ben nhà lão Hạc . Rồi Binh Tư lại chạy sang , hắn kêu tôi cùng chạy sang nhà lão xem có chuyện gì . Thấy lão Hạc nằm trên giường , xung quanh 1 đám người vây quanh , tôi hớt hải chạy vào . Ôi ko , là lão Hạc , lão đang vật vã trên giường , quần áo xộc xệch , bọt mép sùi ra , 2 mắt long sòng sọc ... lão tru tréo , kêu lên thảm thiết . Vật vã 2 giờ đồng hồ , lão chết - cái chết thật dữ dội . Cả làng ko ai hiểu vì sao lão chết . Nhiều người rơi nước mắt , thương cho số phận hẩm hiu của 1 con người giàu đức hạnh . riêng tôi , tôi thấy mình thật ngu ngốc khi dành cho lão Hạc 1 niềm tin chưa đủ lớn , đã hiểu lầm người bạn lớn tuổi này . Đêm đó về nhà , tôi ko ngủ đc , tôi đã khóc , khóc vì sự ngu muội của bản thân , khóc vì phải chứng kiens cảnh tượng đau đớn ấy. Nhưng còn làm j đc nưã lão Hạc ơi/ Thôi , lão hãy yên lòng mà nhắm mắt . Còn về mảnh vườn , tôi sẽ rtrao tận tay con trai lão khi anh ta về và nói : 'Đây là mảnh vườn mà ông cụ thân sinh ra anh để lại cho anh , cụ thà chết chứ ko chịu bán đi 1 sào '.
Cuộc đời là thế đấy ! Thạt đáng buồn nhưng cũng thật đáng ngợi ca . Cảm ơn lão Hạc đã cho tôi 1 bài học quý giá - bài học về cách làm người .
Xem thêm (+)