1. Bố cục văn bản ;
Đoạn 1 : - Từ đầu đến '' tôi sẽ chiếm giải nhất cho mà xem!'' : Nói sơ qua về sự chăm chỉ luyện giọng của các loài vật trong rừng và sự huênh hoang, cao hứng của vẹt ta.
Đoạn 2 : Tiếp đến '' Bộc lộ rõ Sự lo lắng cao độ xen lẫn niềm vui vẻ của các loài khác nhưng chỉ có riêng Vẹt là không lo, làm như mình sắp đoạt giải đến nơi.
Phần 3 : Từ ''đã đến giờ thi tài'' đến '' sao lại hú tiếng của tớ ?'' : Nói lên sự bắt trước giọng nói của các loài khác của vẹt mà không có tiếng hót riêng của chính mình.
Đoạn 4 : Còn lại : Nói lên sự ngượng nghịu của Vẹt vì chuyện bắt chước tiếng hót của người khác mà không tìm ra tiếng hót của chính bản thân mình...
2. nhan đề đó có ý nghĩa là ; ám chỉ, nói lên một con vẹt ''nghèo'' ( nghĩa đen) về tiếng nói của chính bản thân mình ( ý là ít tiếng nói hoặc ko có tiếng nói riêng )
3. Đoạn 1 : khấp khởi, khoe, cậy mình, huênh hoang,
Đoạn 2 : lăng xăng,
Đoạn 3 : nhấp nhổm, tức mình,
Đoạn 4 : hoảng hốt, ngượng nghịu
- Vẹt nhận thấy là chính mình rất nghèo. các loài khác đều có tiếng nói của chính bản thân chúng, còn nó thì lại không có tiếng nói riêng của chính mình
4. Truyện đề cập đến sự học hỏi đối lập với sự bắt trước trong cuộc sống của mỗi con người
5. Theo em bắt trước và học hỏi khác nhau ở chỗ :
- Bắt chước là cố để mình thật giống với người khác, sao chép y hệt hình dáng, giọng nói của người khác
- Học hỏi là mình cố gắng tìm tòi, học tập để cho bản thân thật trưởng thành hơn