Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi bên dưới
TỰ CHỌN: LUYỆN TẬP THAO TÁC LẬP LUẬN PHÂN TÍCH
Bài tập: Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Xưa nay người giỏi dùng binh là ở chỗ hiểu biết thời thế. Được thời mà có thế thì biến mất làm còn, hoá nhỏ thành nhớn; mất thời mà không thế thì trở mạnh ra yếu, đổi yên làm nguy, chỉ ở trong khoảng trở bàn tay mà thôi. Nay các ngươi không rõ thời thế, chi dối giả quen, há chẳng phải là hạng sất phu đớn hèn, sao đủ nói chuyện việc binh được...
Nay các ngươi kế cùng sức kiệt, lính tráng mỏi mệt, trong không lương thảo, ngoài không cứu viện, bám bíu lấy một khoảng đất, thoi thóp trong một mảnh thành chẳng phải là miếng thịt trên thớt, con cá trong chậu rồi sao ?
[...] Ta ngồi suy tính cho lũ ngươi thì cái cớ bại vong có sáu: Nước lụt mênh mông, tường đồ rào nát, củi có thiếu thốn, ngựa chết lính mệt; bại vong đó là một. Ngày xưa Đường Thái Tông bắt Kiến Đức mà Thế Sung phải ra hàng, này bao nhiêu ải quan hiểm trở đều có binh tượng đồn đóng, viện binh nếu đến, tất nhiên bị hại, viện binh đã bại, lũ ngươi còn trốn đằng trời; bại vong đó là hai. Nước ngươi bình khoẻ ngựa béo, này còn đế cả miền Bắc để phòng bị quân Nguyên, không rỗi đâu nhìn ngó xuống phía Nam được; bại vong đó là ba. Cần quá bận rộn, chính phạt rối ren, người chắng sống yên, nhao nhao thất vọng; bại vong đó là bốn. Tôi giận chuyên chính, chúa yếu trị vì, xương thịt tàn nhau, vạ khởi ớ trong tường vách ; bại vong đó là năm. Nay ta nổi dậy quân nghĩa, trên dưới cùng lòng, anh hùng tận lực, quân lính ngày một luyện, khí giới ngày một tốt, vừa cày ruộng vừa đánh giặc, trong thành mỏi mệt, tự phái tiêu vong; bại vong đó là sáu. Ngồi giữ một mảnh thành con, để chờ đợi sáu cái cớ bại vong ấy, ta thật tiếc thay cho lũ ngươi. Cổ nhân có câu: “Nước xa không cứu được lửa gần”. Dù có viện binh đến đàu cũng không ích gì cho sự bại vong cả.
Ngày xưa Phương Chính, Mã Kì chỉ chuyên làm những sự hà ngược, sinh linh làm cát, thiên hạ oán thán; nào đào mồ mả của nhà ta, nào bắt vợ con của dán ta, kẻ chết hàm oan, người sổng bị khổ. Lũ ngươi là những người xét rõ sự cơ, hiểu sâu thời vụ, vậy nên chém đầu Phương Chính, Mã Kì đem đến cứa quân dâng nộp. Như vậy trong thành sẽ khỏi nạn cá thịt, trong nước sẽ khói vạ đau thương, hoà hiếu lại thông; can qua xếp nép. Nếu muốn rút quân về nước, ta sẽ sửa sang cầu cống, mua sắm tàu thuyền, thuỷ lục hai đường, tuỳ theo ý muốn ; quân ra khỏi cõi, muôn phần đảm bảo được yên ổn không lo ngại gì [...]. Nếu không nghe lời ta như vậy, thì nên sắm quân dàn trận, ra giao chiến giữa bình nguyên để một trận thư hùng, để xem cái tài hon kém, không nên ngồi rù một xó, bắt chước cái điệu bộ của đàn bà nữa.
(Nguyễn Trãi, Lại dụ Vưong Thông, theo bản dịch của Trúc Khê, trong Nguyễn Trãi - thơ và đời, NXB Văn học, Hà Nội, 1997)
a) Đoạn trích có sử dụng thao tác lập luận phân tích không?
b) Nếu xét thấy có đoạn trích sử dụng thao tác lập luận phân tích thì hãy xác định rõ
A - Đâu là cái chung được tác giả đem ra phân tích.
B - Tiêu chí tác giả đã dùng để chia cái chung đó thành những mặt, những bộ phận riêng.
C - Tác dụng của thao tác lập luận phân tích ấy.
0 trả lời
822