Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy viết bài văn miêu tả cảnh khu phố em ở

4 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
411
1
0
Trịnh Quang Đức
12/06/2019 20:19:51
Em đã được đi thăm khá nhiều cảnh đẹp nổi tiếng - đó là những phần thưởng của bố mẹ dành cho em mỗi khi em đạt được danh hiệu học sinh giỏi. Nhưng dù vậy, em vẫn thấy yêu mến, gắn bó với khung cảnh quen thuộc, giản dị của nơi mình ở.
Nơi em ở là một xóm nhỏ của ngoại thành Hà Nội. Như bao làng quê khác, xóm nhỏ của em được bao quanh bởi một cánh đồng. Đồng làng không rộng lắm nhưng cũng đủ để chúng em chạy nhảy vui đùa hay đi thả diều mỗi khi gió lớn. Bốn mùa thay đổi, đồng làng cũng mang những gương mặt khác nhau. Mùa xuân, đồng rập rờn những cánh lúa xanh rì thì con gái. Mùa hạ, đồng lại rực lên sắc vàng giòn của lúa chín căng hạt. Sang mùa thu, cánh đồng khoác lên mình một chiếc áo nhiều màu: có ô ruộng cấy lúa xanh rờn, lại có ô ruộng trồng rau sớm. Nhất là lúc đông sang, những màu vàng của lúa chín đan xen với màu xanh của rau vụ đông thật vui mắt! Và đến cuối mùa đông là đến mùa đốt đồng đầy lí thú. Khi ấy, nhà nhà đã gặt hết lúa, ít ai còn có nhu cầu dùng rơm làm chất đốt khi đó có bếp ga thay thế, bà con nông dân chất rơm thành từng đống đốt đi để lấy luôn tro bón ruộng. Cả cánh đồng nghi ngút khói rơm rạ như một chiếc lò sưởi khổng lồ. Đám trẻ con chúng em khi ấy vô cùng thích thú chạy đuổi nhau giữa những đống rơm cháy hoặc rủ nhau đi hun chuột.
Không chỉ có cánh đồng, còn có những tán tre, bóng gạo, bóng đa tô điểm cho xóm làng em ở. Những lũy tre cao và xanh ngát chạy quanh những bờ ao hiền hòa. tĩnh lặng. Còn có những cây gạo, cây đa rợp bóng xuống sân đình, cổng làng. Dưới bóng mát của cây, các cô bác trong xóm lại ngồi trò chuyện với nhau trong những trưa hè nóng nực hoặc lúc đi làm đồng về. Em cùng còn nhớ mãi ngày nhỏ, chúng em thường đu lên những rễ đa chắc và dài buông xuống chạm mặt đất.
Xóm làng quê em cũng đã phát triển rất nhiều. Cây cối, đồng ruộng vẫn giản dị, yên bình như thế nhưng nhà cửa đã khang trang, to đẹp lắm. Phần lớn nhà cửa đều là nhà hai ba tầng cao rộng. Nhà nào cũng có sân vườn thoáng đãng. Vườn nhà được trồng nhiều loại cây, có thể là cây ăn quả, cây cho bóng mát hoặc rau xanh. Đường làng, ngõ xóm được đổ bê tông hoặc lát gạch rất sạch đẹp.
Làng xóm em đẹp đẽ và yên bình như thế. Dù đi đâu, em vẫn thấy nơi ở của mình là nơi đáng yêu đáng mến nhất trên đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
doan man
12/06/2019 20:39:54
Con đường quen thuộc nhất đối với em là con đường Đặng Thúc Vịnh. Mỗi buổi sớm mai, lúc nào cũng tấp nập xe cộ qua lại.
Tờ mờ sáng, sau một giấc ngủ dài, phố xá như bừng tỉnh dậy. Các dãy nhà cao tầng ở hai bên đường đứng sừng sững như đang thách đố với ông mặt trời. Những cánh cửa sắt khổng lồ như một chiếc lá chắn từ từ được xếp lại để lộ ra bên trong là những gian hàng mua bán. Nơi đây bày bán bàn ghế, chỗ kia thì bán dày dép, bán quần áo,….Gần như nhà nào cũng trở thành buôn bán. Ông mặt trời bắt đầu hé, những tia nắng dịu dàng, từ từ chiếu xuống đường phố và ở khắp các nơi. Những tia nắng tuy hình dạng yếu ớt nhưng cũng xóa dần được bóng đêm. Và đường phố xuất hiện bóng người. Những hàng cây ven đường khẽ lay động vẫy tay chào một ngày mới. Trên lề đường, khách và người đi bộ thong thả bước chân chầm chậm để hít thở không khí trong lành của buổi sớm mai. Rẽ về phía tay trái, nhà nào cũng có cửa rào và có trồng nhiều loại cây hoa như: Cây phượng, cây bàng, cây xoài,…Cây phượng cho hoa vào mỗi dịp hè về, còn cây bàng thì giảm được cái nắng gay gắt của ông mặt trời . Đối với các khu phố khác, nơi này yên tĩnh hơn nhiều.
Ngoài đường xe cộ qua lại nườm nượp, đầy tiếng còi xe leng keng, lách tách,…Lẫn với tiếng rao ở chợ rất vui tai. Cửa hàng tuy đã vào buổi sáng nhưng vẫn bật đèn sáng rực, người mua ra vào lũ lượt. Âm thanh rất lớn được đặt ở xã là tiếng thông báo của Ủy ban. Mọi người càng đông vui, nhộn nhịp hơn khi trời sáng hẳn.
Con đường này đã để lại cho em rất nhiều kỉ niệm sâu sắc. Cho dù có đi nơi nào xa, em vẫn nhớ mãi con đường này. Em hứa sẽ giữ gìn nó thật sạch sẽ.
1
0
Ori
12/06/2019 21:10:12
Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc là từng khoảnh khắc trôi qua, mẹ cha luôn ở bên yêu thương, che chở. Hạnh phúc là được tự do, làm những điều mình thích. Hay hạnh phúc là được sống và ngẩng đầu dưới bầu trời trong xanh? Hạnh phúc với em đơn giản là mỗi sớm mai thức dậy, được nhìn ngắm khung cảnh phu phố nơi em đang ở. Khung cảnh ấy thật thân thương, gần gũi biết bao.
Nhớ ngày còn bé xíu, em theo bố mẹ rời vùng quê bình dị, êm đềm để đến với khu phố này, đầy bỡ ngỡ, không quen. Vậy mà hôm nay, từng cảnh vật trong khu phố lại in đậm trong tâm trí. Khu phố ấy nằm ở một góc nhỏ giữa lòng Hà Nội ồn ào, náo nhiệt. Đó là những dãy nhà mang trên mình nét cổ kính, rêu phong, dường như gợi nhắc về một Hà Nội xưa rất xưa. Không phải những tòa nhà chọc trời cao chót vót, cũng không phải những ngôi nhà cao tầng lộng lẫy. Những ngôi nhà xếp san sát bên nhau nơi đây, là những ngôi nhà cấp 4 đơn sơ, có gác xếp và những cây cầu thang cũ kĩ, giản dị vô cùng. Nhà sơn màu vàng ẩm, rêu xanh loáng thoáng sau những bức tường giống như những căn nhà trong cổ tích.
Xen kẽ giữa những ngôi nhà ấy là những quán xá khác nhau. Quán thì bán nước, quán bán hàng tạp hóa. Cũng có cả những quán cà phê nho nhỏ, nép mình giữa lòng khu phố. Hai bên con đường quanh khu phố, rợp bóng những cây hoa sữa xanh mát. Mỗi mùa hoa sữa nở, cả không gian ngập tràn trong hương hoa thoang thoảng, đặc trưng cho Hà Nội.
Ngày mới về trên khu phố thân yêu từ khi trời tờ mờ sáng. Tiếng xe buýt chạy sớm, xe taxi và tiếng rao bán hàng đã trở nên thân thuộc với người dân nơi đây khi bắt đầu ngày mới. Ánh điện bừng sáng lên từ cửa sổ những quán ăn, quán bún, quán phở. Gánh hàng rong dựa nhẹ trên vỉa hè, nào xôi xéo, xôi lạc, bánh giò, thơm nức mũi. Học sinh đi học buổi sáng thường ghé gánh hàng cụ già hay ngồi dưới gốc hoa sữa cổ thụ, mỗi đứa chọn một món rồi tung tăng đến trường. Giờ cao điểm, con đường nhỏ trong khu phố cũng đông đúc người xe, tiếng còi xe inh ỏi cả góc đường.
Những người sống tại khu phố đã quen thuộc, không phàn nàn, than thở, họ lặng lẽ làm công việc của chính mình. Rồi thời điểm ồn ào ấy qua đi, khu phố lại quay về trạng thái yên tĩnh thường ngày. Thỉnh thoảng, lắng tai nghe sẽ nghe thấy tiếng trò chuyện rất khẽ, tiếng mua hàng, và những âm thanh của thiên nhiên. Một ngày dài trôi qua, khu phố im lìm trong lòng Hà Nội. Ánh điện vẫn sáng, nhưng không ồn ào, huyên náo như những nơi xa kia. Tiếng xe vẫn đều đều lăn bánh và con người vẫn bình thản sinh sống. Khi thành phố chìm vào màn đêm, nơi này đã chìm vào giấc ngủ.
Mỗi mùa trôi qua, khu phố nơi em ở vẫn yên bình như thế, nhưng màu áo lại thay mới. Mùa xuân, sức sống cũng rục rịch trỗi dậy, khung cảnh nơi đây dường như tràn trề nhựa sống. Người qua kẻ lại cũng đông đúc, những gam màu rực rỡ bao phủ khắp mọi ngõ ngách. Mùa hạ, hoa sữa theo chân về trên phố vắng. Những cánh hoa trắng theo gió lìa cành, xoay tít trong nắng hạ và tiếng ve ngân. Mùa thu về mang theo cái se se lạnh, lá vàng rơi trải thảm cả con đường. Khung cảnh khu phố chợt toát lên vẻ đẹp nên thơ, mộng mơ vô cùng. Thu qua, đông đến, gió lạnh rít gào qua khe cửa, khu phố thu mình tránh băng giá mùa đông, yên tĩnh và êm ả lạ thường.
Con người nơi đây thanh lịch, hiền lành mà chăm chỉ. Trong cái vội vã của thành thị, nhịp sống của họ vẫn bình thản. Họ chân thành quan tâm nhau như những người hàng xóm, láng giềng thân thiết. Mỗi khoảnh khắc trôi đi tại khu phố này là mỗi khoảnh khắc quý giá, đáng trân trọng.
Qua nhiều năm tháng sinh sống và gắn bó, khung cảnh khu phố nơi em đang ở mang ý nghĩa rất đặc biệt đối với em. Em yêu khung cảnh nơi đây như yêu những gì bình dị đời thường, yêu những nét đẹp hiếm hoi của Hà Nội phồn hoa, náo nhiệt.
0
0
Quỳnh Anh Đỗ
13/06/2019 07:26:04
Cuộc đời mỗi con người là sự hài hòa của nhiều thứ tình cảm khác nhau. Có những tình cảm khi sinh ra đã ăn sâu vào trong máu thịt, đó là tình mẫu tử, tình phụ tử, nhưng cũng có những tình cảm vô tình hình thành rồi âm ỉ cháy trong tim chúng ta. Với tôi, tình cảm âm thầm vô ý ấy là tình yêu với khung cảnh khu phố bình yên nơi đây – nơi mà tôi đang sinh sống.
Quê hương tôi là một vùng biển đầy nắng và gió, ngày tôi còn bé xíu, chưa biết đi, bố mẹ đã đem anh em tôi đến khu thành phố phồn hoa này. Năm tháng trôi đi, khu phố bình yên ngày xưa nay đã trở thành một phần của thành phố nhộn nhịp, rực rỡ. Gắn bó nhiều năm từng cảnh vậy trong khu phố này đã in đậm trong trí nhớ của tôi. Nơi đây là một mảnh nhỏ xíu, nằm giữa lòng Hà Nội. Toàn bộ khu phố là những tòa nhà cao vút, quán ăn, cửa tiệm và trường đại học san sát. Tất cả đều toát lên vẻ hiện đại lộng lẫy. Không có những ngôi nhà gác xép sơn vàng cổ kính của Hà Nội xưa kia, nơi đây là hiện thân của cuộc sống hiện đại bận rộn và phồn hoa.
Ngôi nhà nhỏ của gia đình tôi nằm khuất trong một ngõ sâu giữa lòng khu phố, xung quanh là những dãy nhà trọ cho sinh viên, người đi làm. Xen kẽ là quán ăn, cửa hàng quần áo, mĩ phẩm của đủ nhãn hiệu khác nhau. Quán to quán nhỏ, bày bán các loại đồ ăn, cũng có những quán cà phê thanh nhã nằm lọt thỏm một góc. Đối diện khu nhà của chúng tôi là chợ của phường, mẹ tôi thường ghé qua đây để mua thức ăn cho cả nhà. Đồ bán trong chợ giá cả không quá cao mà đảm bảo an toàn vệ sinh nên chợ cũng là địa điểm quen thuộc của người dân trong phố, bên cạnh những siêu thị lớn như Vinmart, fivimart,...
Là một trong những khu phố phồn hoa nhất, tất nhiên không thể thiếu những tòa nhà cao – nơi tọa lạc của các công ty, ngân hàng và những trung tâm thương mại, những địa điểm vui chơi giải trí. Đường trong khu phố có đủ đường lớn đường nhỏ, đường lớn là con đường lưu thông chính, rộng lớn và náo nhiệt, hai bên đường ngoài cửa hàng cửa hiệu vẫn có những cây hoa sữa – loài cây đặc trưng cho Hà Nội. Đường nhỏ chỉ quanh co trong hẻm, ngõ, đôi khi cũng trở thành tuyến đường giao thông quan trọng nếu tắc đường lớn.
Cuộc sống bắt đầu trên khu phố này từ tờ mờ sáng. Khoảng 3 giờ sáng đã nghe tiếng xe chạy trên đường. Tiếng xe buýt, xe taxi, xe máy và tiếng rao bán hàng rong đã trở thành âm thanh quen thuộc của ngày mới trong khu phố. Những chuyến xe buýt chạy khắp lòng thành phố, 5 giờ thôi đã dừng chân ở điểm buýt, có rất nhiều người đi bán hàng rong sẽ đi xe vào giờ này. Bác tài xế đôi khi sẽ thân thiện mở lời chào hỏi, mọi người cũng vui vẻ để đón một ngày mới tốt lành.
Trên vỉa hè, những gánh hàng rong mang theo đủ món ngon buối sớm, nào xôi xéo, xôi lạc, bánh giò, bánh chưng thơm nức mũi. Học sinh dậy sớm đến trường thường sa vào những quán hàng rong, chọn cho mình đồ ăn yêu thích để nạp năng lượng cho buổi sáng. Trời dần sáng tỏ, con đường dần trở nên đông đúc, người đi làm, đi học. Đến khung giờ mọi người cùng đổ ra đường, con đường rộng lớn sẽ tắc nghẽn, có người lầm bầm khó chịu nhưng đa số mọi người đều đã quen với khung cảnh như thế này, có vội vàng chửi mắng cũng không giải quyết được gì.
Một ngày nhanh chóng trôi qua, mọi người đều bận rộn với công việc của riêng mình, chỉ có khu phố là vẫn nhộn nhịp, ồn ào. Đêm xuống, cả thành phố lên đèn, khu phố cũng bừng sáng lên trong ánh đèn điện rực rỡ, sáng lấp lánh. Xe vẫn đều đều lăn bánh trên đường lớn. Xa xa có thể dễ dàng trông thấy nhiều gia đình, nhóm bạn tụ tập với nhau đi trên vỉa hè, vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Trời dần trở về khuya, cuộc sống vẫn kéo dài mãi đến nửa đêm, khu phố dần trở về trạng thái yên tĩnh hiếm thấy, dưới ánh điện mờ ảo, chỉ có một vài chiếc xe về muộn nhẹ nhàng lướt qua.
Ngày trôi qua ngày, mùa nối tiếp mùa, khu phố nơi tôi ở vẫn thường nhộn nhịp như thế. Có chăng chỉ là cảnh vật thay màu đổi sắc. Quần áo trong các cửa hàng chuyển sang mẫu mới, đồ uống thay từ kem mát lạnh sang ca cao nóng. Mùa xuân có lẽ là thời điểm khu phố náo nhiệt nhất, sức sống tràn đầy khắp nơi nơi. Người qua kẻ lại như mắc cửi, những gam màu rực rỡ bao phủ khắp mọi ngõ ngách. Mùa hạ, hoa sữa theo chân về trên phố. Những cánh hoa trắng theo gió lìa cành, xoay tít trong nắng hạ và tiếng ve ngân. Mùa thu về mang theo cái se se lạnh, lá vàng lác đác rơi, mọi người đi đường cũng bất giác kéo cao cổ áo. Khung cảnh khu phố chợt toát lên vẻ đẹp nên thơ, mộng mơ vô cùng. Thu qua, đông đến, gió lạnh rít gào qua khe cửa, ai cũng muốn nhanh trở về nhà, vùi mình vào chăn ấm áp.
Người nơi đây từ nhiều miền Tổ quốc đến, ai cũng vội vã với cuộc sống của mình, dù ít quan tâm người khác nhưng những lúc khó khăn, gặp sự cố trên đường, luôn có người sẵn sàng giúp đỡ bạn. Có lẽ đây là tính cách vốn có của con người Việt Nam.
Nhiều năm tháng gắn bó với nơi đây, dù không thích cuộc sống quá ồn ào náo nhiệt, nhưng khung cảnh khu phố này vẫn mang ý nghĩa đặc biệt đối với tôi. Tôi yêu khung cảnh nơi đây như yêu một phần của cuộc sống, yêu quý người bạn đã quen thuộc trong cuộc sống của mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×