Mùa hè đến, Đồ Sơn vui hơn, đông hơn và sôi động hơn. Biển lại chuyển mình, hò reo trên những lớp sóng trắng xóa. Biển Đồ Sơn lúc nào cũng đẹp.
Bình minh, mặt trời lấp ló xa xa. Mặt biển như dát bạc, lung linh trải rộng mênh mông. Gió biển nhẹ lay những rặng dừa rì rào. Tàu dừa đu đưa, xào xạc như vui cùng những đoàn thuyền đánh cá đang thảnh thơi ngoài bến. Những bác chài da sạm màu nắng gió, tiếng nói sang sảng, đang hồ hởi xuống thuyền. Đây cũng là lúc làng chài náo nhiệt và sôi động nhất. Nắng đã đổ xuống đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong kẽ lá và những bãi biển bắt đầu đông người. Sóng biển không còn lăn tăng mà cuộn lên cuồng nhiệt. Sóng ở xa như kẻ cô đơn, lặng lẽ, nhưng vào gần bờ, gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xóa. Từng lớp sóng như những đoàn kỵ mã nối tiếp tiến vào bờ. Bãi cát rực lên trong ánh nắng hè chói chang và những màu sắc sặc sỡ của quần áo. Tiếng em nhỏ cười giòn tan hòa vào tiếng biển rì rào. Được ngập chìm trong làn nước mát lạnh, đùa giỡn với những con sóng tinh nghịch, chốc chốc lại chồm qua mặt, thật thích. Nhưng em thích nhất là cùng bạn bè đuổi theo những con còng gió bé xíu, liến láu biến xuống lỗ cát trên bãi biển hay tìm kiếm những con ốc biển thật đẹp để làm kỉ niệm.