Sau khi đọc xong tác phẩm Cô bé bán diêm của nhà văn nổi tiếng An - đéc -xen có một vấn đề được gợi ra từ câu truyện đó chính là sự vô cảm của xã hội . Trong vòng xoáy của sự bận bịu và áp lực , con người dần quên đi một thứ vô cùng quan trọng đó chính là tình yêu thương và lòng thương cảm . Họ chẳng quan tâm đến những người xung quanh , chẳng đồng lòng hay một chút sự thương xót . Điều đó thể hiện rõ nhất ở trong đoạn cô bé phải ở dưới trời giá rét vào đêm giáng sinh mà mọi người cứ tấp nập đi qua chẳng ai hỏi han cô bé một lời , và thể hiện ở chi tiết cô bé mất đi mà mọi người đi qua chỉ nói một câu vô tình :" Chắc con bé chết vì lạnh " . Chẳng ai cảm thấy đau xót cho một sinh linh nhở bé đã mãi mãi rời xa trần thế đúng ngày năm mới .Chi tiết thể hiện sụ vô cảm giữa con người với con người .Sự vô cảm đánh mất dần giá trị nhân văn trong cuộc sống vốn có, làm khoảng cách giữa con người với con người ngày càng rộng lớn, đó là khoảng cách giữa các tâm hồn, khoảng trống của lòng người. Con người sẽ trở thành những cỗ máy vô tri, vô giác, nó vô tình tiếp tay cho cái xấu trong xã hội. Tác giả muốn cho con người thấy được hậu quả của sự vô cảm và đồng thời cũng muốn khuyên răn con người rằng : sống trên đời phải biết có tình yêu . Hãy biết yêu thương và san sẻ với những người xung quanh.Ngoài kia , có biết bao nhiêu mảnh đời bất hạnh , vậy nên con người phải biết đồng cảm với những mảnh đời đó . Để tạo dựng nên một xã hội của tình yêu thương và sự ám áp .