À ơi… đi suốt cuộc đời
Vẫn nghiêng cánh võng những lời mẹ ru.
Câu ca từ thuở ngày xưa,
Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.
Chông chênh hạnh phúc xa vời,
Lắt lay số phận những lời đắng cay.
Mẹ gom cả thế gian này,
Tình yêu hạnh phúc trao tay con cầm.
Nẻo xưa nước mắt âm thầm,
Đường gần trái ngọt con cầm trên tay.
À ơi…
Bóng cả mây bay
Lời ru đi dọc tháng ngày trong con
câu 1.
PTBĐ chính : biểu cảm
câu 2.
"Câu ca từ thuở ngày xưa,
Hắt hiu những nẻo nắng mưa cuộc đời.
Chông chênh hạnh phúc xa vời,
Lắt lay số phận những lời đắng cay."
→
từ láy : hắt hiu, chông chênh, lắt lay
⇒
tác dụng: gợi cho người đọc về những khó khăn, nhọc nhằn của người mẹ. Cuộc đời mẹ phải trải qua biết bao gian lao, mẹ phải hi sinh cả hạnh phúc để nuôi con khôn lớn thành người. Qua đó, tác giả thể hiện sự kính trọng, lòng biết ơn, cũng như ca ngợi về đức hi sinh vì con của người mẹ
câu 3 :
Mẹ đối em quả thực là một người phụ nữ vĩ đại. Cũng giống như trong bài thơ, mẹ em thường răn dạy,nuôi lớn không chỉ từ những bữa cơm ăn, áo mặc mà ở trong cả những lời ru. Lời ru mẹ dịu hiền, chất chứa những hình ảnh gần gũi, giản dị nơi làng quê. Dường như trong lời ru của mẹ em có thể cảm nhận được làn nước mát từ dòng sông quê, không khí trong lành ngày sớm, và cả màu nắng trên những cánh đồng... Lời ru mẹ đong đưa trên cánh võng cũng như mang theo cả tâm tư của mẹ gửi vào đó, mẹ thương em, mẹ đem cả hạnh phúc của mẹ trao trên bàn tay bé nhỏ của những đứa con, mẹ lặng cầm những giọt mồ hôi, nước mắt để cho em một cuộc sống no đủ nhất. Mẹ ơi sao mẹ cao cả thế, trái tim như biển cả bao bọc lấy đứa con thơ. Đi suốt cả chặng đường những lời dạy, những lời ru và cả hình bóng mẹ sẽ luôn theo con, nâng bước con trên con đường đời đầy gian truân. Cảm ơn mẹ, lời ru ấm tình người của mẹ.