Trong tiềm thức của tôi ,thứ tình cảm mà tôi luôn khắc ghi và rồi mỗi lần nghĩ đến lại thêm chút xao xuyến ,bồi hồi có lẽ là tình yêu quê hương .Bởi lẽ ,những điều đẹp đẽ mà chốn ấy đem đến với tôi không thể hình dung bao nhiêu là đủ .Đó là nơi chôn rau cắt rốn của bao thế hệ gắn liền với biết bao kỉ niềm từ lúc sinh ra và lớn lên ,thậm chí là khi ta từ biệt cõi trần .Từ những ngày chập chững với từng bước đi đầu tiên , rồi sau này khi sinh cơ lập nghiệp ,nới ấy vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc cho ta ,dù thất bại hay thành công ,đó vẫn là nơi ta luôn muốn tìm về .Còn đối với tôi ,hai chữ quê hương ấy mới thật thiên liêng ,gần gũi và yêu mến biết bao .Tuy không phải là một vật hữu hình ,nhưng dường như nơi ấy vẫn toả ra một sức mạnh to lớn ,ngày ngày đưa tôi tiến dần lên phía trước ,tiến gần đến thành công trong cuộc sống này .Nhìn ra thế giới rộng lớn bên ngoài rồi nhìn vào bản thân ,tôi cảm thấy mình thật may mắn khi quê hương là nơi luôn dang rộng vòng tay ,sẵn sàng ôm tôi vào lòng sưởi ấm những ngày đông giá rét ,là chỗ dựa tinh thần những lúc tôi ngã khuỵa vì mệt nhọc trước dòng đời tấp nập xô đẩy .Chỉ cần như thế thôi cũng đủ cho thấy ,quê hương đối tối với tôi đến nhường nào .Tôi vẫn hay tự nhủ lòng mình ,hãy nhìn vào những điều tích cực trong cuộc sống để rồi hành động một cách đúng đắn ,đừng có những sai lần để rồi khiến bản thân rơi vào bế tắc .Hắt hủi tình cảm hay bơ phờ với mọi người xung quanh ,điều đó là hoàn toàn không ,có lẽ đây cũng chính là cách mà tôi giữ lấy sự văn minh trong xã hội.