Nhận định rằng "Tình yêu thương con người, đặc biệt là người phụ nữ là nét mới mẻ và tiến bộ trong văn học trung đại" là một quan điểm đúng và có thể được làm rõ qua hai tác phẩm "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ và "Truyện Kiều" của Nguyễn Du.
1. "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ:
Trong tác phẩm này, Nguyễn Dữ đã tạo ra một hình ảnh đặc biệt của người phụ nữ. Nhân vật chính là nữ tử Nam Xương, một người phụ nữ mạnh mẽ, thông minh và tài năng. Bằng cách tập trung vào tâm lý, suy nghĩ và những trăn trở của Nam Xương, tác giả đã cho thấy khả năng sáng tạo và nhạy bén của người phụ nữ. Điều này thể hiện sự tiến bộ trong việc xây dựng nhân văn và tình yêu thương con người trong văn học trung đại.
2. "Truyện Kiều" của Nguyễn Du:
"Truyện Kiều" là một tác phẩm kinh điển trong văn học Việt Nam. Tác phẩm này không chỉ thể hiện tình yêu và sự hi sinh của Kiều, mà còn đề cao vai trò và giá trị của người phụ nữ trong xã hội. Kiều là một nhân vật phụ nữ thông minh, mạnh mẽ và kiên cường, luôn lựa chọn con đường đạo đức và lòng yêu thương để vượt qua khó khăn. Sự xuất hiện của Kiều mang đến một tình yêu chân thành và một tinh thần đấu tranh với số phận, đồng thời khẳng định vai trò và giá trị của người phụ nữ trong xã hội. Điều này chứng tỏ sự tiến bộ và đổi mới trong cách nhìn về người phụ nữ trong văn học trung đại.
Cả hai tác phẩm đều thể hiện tình yêu thương và vai trò quan trọng của người phụ nữ trong xã hội, không chỉ như một người mẹ, người vợ hay người con, mà còn như một cá nhân có giá trị và tầm ảnh hưởng. Điều này phản ánh sự tiến bộ trong tư duy và sự nhạy bén của văn học trung đại khi đề cập đến
tình yêu thương con người và người phụ nữ.