Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một truyện truyền thuyết hoặc cổ tích bằng lời kể của nhân vật

Kể lại một truyện truyền thuyết hoặc cổ tích bằng lời kể của nhân vật
2 trả lời
Hỏi chi tiết
44
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một lần đầu tiên, khi tôi còn là một đứa trẻ, ông nội của tôi đã kể cho tôi nghe một câu chuyện truyền thuyết về một nàng công chúa xinh đẹp và một chàng hoàng tử dũng cảm.

Câu chuyện bắt đầu bằng việc một vương quốc xa xôi đang chìm trong sự tàn phá và sự tuyệt vọng. Một con rồng khát máu đã tàn phá vương quốc này và yêu cầu mỗi năm một cô gái trẻ để làm thức ăn cho nó. Không ai dám đối mặt với con rồng hung ác này, cho đến khi một ngày, một nàng công chúa tên là Aurora xuất hiện.

Aurora là một cô gái dũng cảm và quyết tâm. Cô không thể chấp nhận việc con người trong vương quốc phải sống trong sự sợ hãi và đau khổ. Vì vậy, cô quyết định tự mình đối đầu với con rồng. Cô đã tìm đến một nhà phù thủy để nhờ giúp đỡ và được nhận một thanh gươm phép thuật có thể đánh bại con rồng.

Với thanh gươm trong tay, Aurora đã đi đến hang ổ của con rồng. Trận chiến giữa hai người đã bắt đầu. Con rồng phun lửa và cố gắng tấn công Aurora, nhưng cô đã sử dụng thanh gươm phép thuật để đánh lui nó. Aurora không chùn bước và tiếp tục chiến đấu với sự dũng cảm và sự quyết tâm của mình.

Cuối cùng, Aurora đã đánh bại con rồng và giải thoát vương quốc khỏi sự áp bức của nó. Mọi người trong vương quốc đều biết ơn công chúa dũng cảm này và tôn vinh cô như một anh hùng. Aurora đã trở thành một biểu tượng của sự hy vọng và sự mạnh mẽ cho mọi người.

Câu chuyện về Aurora và con rồng đã trở thành một truyền thuyết trong vương quốc. Nó nhắc nhở mọi người rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn có thể vượt qua nó nếu chúng ta có đủ dũng cảm và quyết tâm.
1
0
vdungg
29/10/2023 19:57:23
+5đ tặng
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng xa xôi, có một chàng trai tên là Lâm. Lâm là một người rất hiền lành và tốt bụng, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh. Nhưng có một điều đặc biệt về Lâm là anh ta có khả năng nói chuyện với động vật.

Một ngày nọ, khi Lâm đang đi dạo trong rừng, anh ta gặp một con cáo. Con cáo này trông rất yếu đuối và mệt mỏi. Lâm không thể nào để con cáo ở lại một mình, vì vậy anh ta quyết định giúp đỡ nó.

"Chào con cáo, tại sao con trông mệt mỏi như vậy?" Lâm hỏi.

"Xin lỗi, ngài. Tôi đã bị mất hết sức lực vì đang tìm kiếm thức ăn cho gia đình. Nhưng tôi không thể tìm thấy gì cả," con cáo trả lời.

Lâm cảm thấy đáng thương cho con cáo và nói, "Đừng lo lắng, tôi sẽ giúp con. Hãy chỉ cho tôi nơi mà con cáo thường tìm thức ăn."

Con cáo hướng dẫn Lâm đến một cánh đồng rộng lớn, nơi mà có nhiều cây cỏ và quả chín. Lâm lập tức bắt đầu hái quả và cắt cỏ để con cáo mang về cho gia đình. Con cáo rất biết ơn và hứa sẽ trả ơn Lâm một ngày nào đó.

Sau một thời gian, Lâm quay trở lại ngôi làng và tiếp tục cuộc sống của mình. Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra. Mỗi đêm, khi Lâm đi ngủ, một con cáo nhỏ sẽ xuất hiện và nói chuyện với anh ta.

"Xin chào, Lâm. Tôi là con cáo mà anh đã giúp đỡ trong rừng," con cáo nhỏ nói.

Lâm rất ngạc nhiên và hạnh phúc khi biết rằng con cáo đã trở thành một người bạn đáng tin cậy. Họ trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống hàng đêm.

Một ngày, khi Lâm đi dạo trong rừng, anh ta gặp một bà cụ già. Bà cụ này rất già yếu và không có ai để giúp đỡ. Lâm không thể nào để bà cụ ở lại một mình, vì vậy anh ta quyết định giúp đỡ bà.

"Xin chào bà cụ, tại sao bà trông mệt mỏi như vậy?" Lâm hỏi.

"Xin lỗi con trai, tôi đã bị mất hết sức lực vì không có đủ thức ăn để sống qua mùa đông. Tôi không biết làm sao để tồn tại," bà cụ trả lời.

Lâm cảm thấy đáng thương cho bà cụ và nói, "Đừng lo lắng, bà cụ. Tôi sẽ giúp bà. Hãy chỉ cho tôi nơi mà bà cụ thường tìm thức ăn."

Bà cụ hướng dẫn Lâm đến một khu rừng, nơi mà có nhiều cây trái và hạt. Lâm lập tức bắt đầu hái quả và thu thập hạt để bà cụ có đủ thức ăn cho mùa đông. Bà cụ rất biết ơn và hứa sẽ trả ơn Lâm một ngày nào đó.

Khi Lâm quay trở lại ngôi làng, anh ta tiếp tục cuộc sống của mình và chờ đợi những điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Mỗi đêm, khi anh ta đi ngủ, bà cụ già sẽ xuất hiện và nói chuyện với anh ta.

"Xin chào, Lâm. Tôi là bà cụ mà anh đã giúp đỡ trong khu rừng," bà cụ già nói.

Lâm rất ngạc nhiên và hạnh phúc khi biết rằng bà cụ đã trở thành một người bạn đáng tin cậy như con cáo. Họ trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống hàng đêm.

Từ đó, Lâm hiểu rằng việc giúp đỡ người khác không chỉ mang lại hạnh phúc cho người khác mà còn mang lại hạnh phúc cho chính mình. Anh ta tiếp tục sống một cuộc sống tốt đẹp và luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Tạ Nguyên Đức
29/10/2023 19:57:38
+4đ tặng

Vào thời giặc Minh xâm lược nước ta, chúng coi nhân dân ta như cỏ rác, làm nhiều điều bạo ngược. Bấy giờ ở vùng núi Lam Sơn, nghĩa quân nổi dậy chống lại chúng, nhưng buổi đầu thế lực còn non yếu nên nhiều lần thất bại. Thấy vậy, đức Long Quân quyết định cho nghĩa quân mượn gươm thần để giết giặc.

Hồi ấy, ở Thanh Hóa, có một người làm nghề đánh cá tên là Lê Thận. Một đêm nọ, Thận thả lưới ở một bến vắng như thường lệ. Đến khi kéo lưới lên thấy nằng nặng, nghĩ rằng sẽ kéo được mẻ cá to. Nhưng khi thò tay vào bắt cá thì chỉ thấy một thanh sắt. Chàng vứt xuống sông, rồi lại thả lưới ở chỗ khác. Kì lạ thay, liên tiếp ba lần đều vớt được thanh sắt nọ. Thận liền đưa thanh sắt lại mồi lửa thì phát hiện ra đó là một thanh gươm.

Về sau, Thận gia nhập vào nghĩa quân Lam Sơn. Một lần nọ, chủ tướng Lê Lợi cùng tùy tùng đến thăm nhà Thận. Bỗng nhiên thấy phía góc nhà lóe sáng, Lê Lợi tiến đến gần xem là cầm lên xem là vật thì gì thì thấy hai chữ “Thuận Thiên”. Song lại không ai nghĩ đó là lưỡi gươm thần.

Một hôm, bị giặc đuổi, Lê Lợi và các tướng rút mỗi người một ngả. Lúc đi ngang qua một khu rừng, Lê Lợi thấy có ánh sáng trên ngọn cây đa. Ông trèo lên mới biết đó là một cái chuôi gươm nạm ngọc quý giá. Bỗng nhớ đến lưỡi gươm nhà Lê Thận, ông mang chuôi về tra vào lưỡi gươm thì vừa như in.

Một năm trôi qua, nhờ có gươm thần giúp sức, nghĩa quân của Lê Lợi đánh đến đâu thắng đến đó. Thanh thế ngày một vang xa. Quân Minh được dẹp tan. Lê Lợi lên ngôi vua, lấy niên hiệu là Lê Thái Tổ. Vua cho cưỡi thuyền trên hồ Tả Vọng thì thấy Rùa Vàng nổi lên đòi lại thanh gươm thần:

- Việc lớn đã thành. Xin bệ hạ trả lại gươm báu cho đức Long Quân.

Sau khi nghe Rùa Vàng nói, Lê Lợi bèn đem gươm báu trả lại rồi nói:

- Xin cảm tạ ngài cùng đức Long Quân đã cho mượn gươm báu để đánh tan quân giặc, bảo vệ nước nhà.

Nghe xong, Rùa Vàng gật đầu rồi lặn xuống hồ. Từ đó, người dân đổi tên hồ Tả Vọng thành hồ Gươm hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500K