Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tưởng tượng mình là nhân vật Vũ Nương sau khi xuống thủy cung kể lại cuộc đời trên trần gian của mình

Tưởng tượng mình là nhân vật Vũ Nương sau khi xuống thủy cung kể lại cuộc đời trên trần gian của mình
2 trả lời
Hỏi chi tiết
103
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Cuộc đời trên trần gian của mình, dưới hình hài của nhân vật Vũ Nương, đã trải qua nhiều khó khăn và gian truân. Từ khi còn nhỏ, tôi đã được nuôi dưỡng và đào tạo để trở thành một nghệ sĩ múa. Tôi đã học những điệu múa truyền thống và những kỹ thuật biểu diễn tinh tế từ các thầy giáo tài ba.

Cuộc sống của tôi trên sân khấu là một cuộc phiêu lưu không ngừng. Tôi đã biểu diễn trên nhiều sân khấu lớn và nhỏ, từng trải qua những buổi tối đầy ánh đèn sân khấu và tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khán giả. Những đêm trăng sáng, tôi đã trình diễn những điệu múa tinh tế, mang đến cho khán giả những cung bậc cảm xúc khác nhau.

Tuy nhiên, cuộc sống của tôi không chỉ có những khoảnh khắc rực rỡ trên sân khấu. Đằng sau ánh hào quang, tôi đã phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách. Tôi đã trải qua những ngày tháng đói khát và cảm thấy cô đơn giữa những người xem vui vẻ. Tôi đã phải vượt qua những chấn thương và đau khổ trong quá trình rèn luyện và biểu diễn.

Nhưng dù có bao nhiêu khó khăn, tôi vẫn luôn giữ vững niềm đam mê và tình yêu với nghệ thuật múa. Tôi đã học cách biến những khó khăn thành động lực để tiếp tục phát triển và trở thành một nghệ sĩ múa tài ba. Tôi đã học cách truyền cảm hứng và mang lại niềm vui cho khán giả thông qua những điệu múa tuyệt vời.

Và giờ đây, khi tôi đã xuống thủy cung, tôi nhìn lại cuộc đời trên trần gian của mình với niềm tự hào và hạnh phúc. Tôi đã truyền cảm hứng cho nhiều người thông qua nghệ thuật múa, và tôi tin rằng những dấu ấn của tôi sẽ còn tồn tại mãi mãi trong lòng khán giả.

Dưới hình hài của nhân vật Vũ Nương, tôi đã trải qua một cuộc đời đầy màu sắc và ý nghĩa. Tôi hy vọng rằng câu chuyện của tôi có thể truyền cảm hứng và khích lệ cho những người khác, giúp họ tin tưởng vào khả năng của mình và theo đuổi đam mê của mình.
1
0
Đức
13/11/2023 21:06:35
+5đ tặng

Đã hơn một năm trôi qua kể từ khi tôi nói lời tạ từ với Trương Sinh. Mặc dù cuộc sống ở thủy cung rất vui vẻ, náo nhiệt nhưng chưa lúc nào tôi ngừng nhớ về những chuyện đã qua.

Tôi tên là Vũ Thị Thiết, quê ở Nam Xương. Mọi người thường nhận xét về tôi là người phụ nữ xinh đẹp, thùy mị, nết na. Đến tuổi lập thất, Trương Sinh đem một trăm lạng vàng đến nhà tôi hỏi cưới. Được sự đồng ý của cha mẹ, tôi nên vợ nên chồng với Trương Sinh. Biết chồng có tính đa nghi, lại hay phòng ngừa quá sức, tôi luôn cố gắng giữ gìn khuôn phép, không để lúc nào gia đình bất hòa. Cuộc sống yên ấm chưa được bao lâu thì chồng tôi bị bắt đi lính đánh giặc.

Trong buổi tiễn đưa, mẹ chồng tôi dặn dò kĩ lưỡng. Còn tôi nâng chén rượu đầy rồi nói với chồng những lời từ tận tâm can. Hai vợ chồng nhìn nhau, trào dâng nước mắt. Tất cả mọi người đều không giấu nỗi buồn bã, xúc động. Nói xong, chàng dứt áo ra đi. Sau khi chồng đi được mười ngày, tôi sinh con trai và đặt tên cho thằng bé là Đản. Tôi ở nhà một mình nuôi con và một lòng thủy chung chờ chồng về.

Mẹ chồng tôi vì thương nhớ con mà dần đổ bệnh. Tôi làm mọi cách từ thuốc thang, lễ bái thần phật đến hết lời khuyên lơn nhưng không được. Biết mình như "ngọn đèn trước gió", bà gọi tôi đến dặn dò rồi từ giã dương gian. Tôi thương xót vô cùng, cố gắng làm ma chay cẩn thận.

Độ một năm sau, khi đã đẩy lùi quân giặc, chồng tôi từ chiến trận trở về. Thấy mẹ đã mất, lòng chàng không khỏi xót xa. Chàng bế con ra mộ mẹ. Đến trưa, hai cha con về. Chàng một mực nghi ngờ tôi thất tiết. Chồng tôi quát um. Tôi vừa khóc vừa nói:

- Xin chàng hãy tin thiếp. Kể từ ngày chàng đi, thiếp luôn một mực thủy chung, chưa từng nghĩ đến chuyện quan hệ trai gái không đứng đắn. Đâu có sự mất nết, hư thân như những lời chàng đã nói. Mong chàng đừng một mực đổ oan cho thiếp.

Dù nói thế nào, Trương Sinh vẫn không tin. Tôi tắm gội sạch sẽ, chạy ra bến Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời than rằng: "Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, bị chồng con rẫy bỏ. Thần sông có linh, xin ngài chứng giám. Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, vào nước xin làm ngọc Mị Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu mĩ. Nhược bằng lòng chim dạ cá, lừa chồng dối con, dưới xin làm mồi cho cá tôm, trên xin làm cơm cho diều quạ, và xin chịu khắp mọi người phỉ nhổ." Nói dứt lời, tôi gieo mình xuống dòng nước.

Sau đó, tôi được Linh Phi cho nương náu ở Thủy Cung. Một hôm, tôi gặp Phan Lang. Phan Lang là ân nhân của Linh Phi nên khi gặp nạn đã được Linh Phi giúp đỡ. Qua trò chuyện, Phan Lang kể rằng: chồng tôi tuy giận nhưng thấy vợ ra đi vẫn động lòng thương xót, cố gắng ra sông vớt xác vợ về. Một đêm nọ, chàng ngồi dưới ngọn đèn khuya, đứa con thấy vậy mới chỉ vào bóng nói cha về. Khi ấy, Trương Sinh mới hiểu ra ngọn ngành câu chuyện. Hóa ra, trong cơn nóng giận, chàng đã hiểu lầm tôi thất tiết vì cái bóng trên vách - "người cha" mà đêm đêm tôi vẫn đùa con lúc chàng vắng nhà. Dù hối hận nhưng mọi chuyện đã muộn màng. Tôi nghe thế cảm thấy đau đớn, nhớ thương hai cha con vô cùng. Ngôi nhà giờ đây chắc trở nên vắng vẻ, quạnh quẽ lắm!

Biết được lòng tôi, Phan Lang khuyên tôi nên trở về dương thế. Ban đầu, tôi không đồng ý vì chẳng còn mặt mũi nào nhìn mọi người. Song cảm vì nỗi nhớ quê nhà, tôi quyết định gửi một chiếc hoa vàng và nhờ Phan Lang nói với Trương Sinh. Đúng như lời dặn, Trương Sinh lập đàn tràng ở bến Hoàng Giang. Đến ngày thứ ba, tôi ngồi trên kiệu hoa, theo sau là năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng hiện lên giữa dòng. Nói xong lời từ biệt, tôi trở về thủy cung.

Câu chuyện buồn ấy vẫn luôn ám ảnh tôi khôn nguôi. Chưa có giây phút nào tôi ngừng nhớ về gia đình, chồng con. Nếu không có hiểu lầm, chắc hẳn bây giờ tôi vẫn hạnh phúc với những người thân yêu.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Nguyên Thảo
13/11/2023 21:09:27
+3đ tặng

1. MB: giới thiệu tác giả, tác phẩm. Sau đó giới thiệu nhân vật, mình là ai.

2. TB: diễn biến

-Tôi tên thật là Vũ Thị Thiết, quê ở Nam Xương, Sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh nghèo khó, tuy vậy vẫn hiểu được lễ nghĩa nên người trong làng khen tôi tính tình thùy mị nết na lại thêm có tư dung tốt đẹp, Lại được ơn trời cho thêm tự dụng tốt đẹp. Đến tuổi mười tám, tôi được Trương Sinh cưới về làm vợ.

-Về nhà chồng, biết tính chồng đa nghi hay ghen với vợ nên tôi hết sức giữ gìn khuôn phép vợ chồng chưa từng xảy ra chuyện bất hòa. Vợ chồng tôi ăn ở êm ấm, lại sắp có đứa con đầu lòng nhưng rồi Chồng tôi đi lính, buổi tiễn đưa chỉ biết dặn dò, mong chàng bình yên trở về

-Thời gian đăm đắm trôi qua, tôi sinh em bé đặt tên là Đản, nhưng Mẹ chồng tôi lại vì quá nhớ thương con trai mà ngã bệnh, tôi cố hết sức thuốc thang mong mẹ sớm khoẻ song mẹ đã không qua nổi. Đau lòng thương xót vì giờ chỉ còn có tôi cùng bé Đản.

-Vì muốn bù đắp cho đứa con bé nhỏ không có cha bên cạnh, tôi thường trỏ bóng mình trên tường vào mỗi tối rồi bảo với con là “cha Đàn lại đến kia kìa!”. Bé Đản còn nhỏ nên ngây ngô tưởng thật, vui đùa cùng chiếc bóng.

-Năm sau dẹp giặc, đất nước thái bình. Chồng tôi trở về, nhưng khi nghe tin mẹ mất, chồng tôi rất buồn, anh dắt đứa con nhỏ đi thăm mộ mẹ. Tôi không biết trên đường đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi trở về, tâm trạng anh vô cùng tồi tệ, sau đó anh nặng lời với tôi, trách tôi hư hỏng, làm chuyện trái đạo lý. tôi dùng hết lời để giải thích nhưng chàng không nghe. Dù vẫn thương chồng, con tha nhưng tôi đâu còn mặt mũi nào mà sống. Nghĩ vậy tôi đến bến Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời than cầu mong thần linh chứng giám cho tấm lòng thủy chung của mình, xong gieo mình xuống sông. May thay, Linh Phi, vợ vua Thủy Tề, thấu hiểu nỗi oan của tôi rẽ đường nước cho tôi xuống thủy cung ở cùng bà. Xuống thiên cung, tôi gặp Phan Lang, người cùng làng được Linh Phi cứu giúp kể về sự việc: Trương sau khi thấy vợ chết, thấy vô cùng ân hận.

-Sau đó Trương Sinh bày hội chợ ba ngày ba đêm ở bến sông Trường Giang. Tôi cũng thấy thương chồng con vì không có ai chăm sóc. Cho nên đến ngày thứ ba, tôi lúc ẩn lúc hiện cùng năm mươi chiếc kiệu hoa, võng lọng mà Linh Phi ban cho. Ở giữa sông mà nói vọng vào bờ lời tạ từ với chồng con rồi từ từ biến mất mãi mãi.

3KB: cảm nhận/ý nghĩa của bài

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư