Trong giai đoạn 1954-1975, tổ chức bộ máy hành chính của chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa có những đặc điểm sau:
1. Tổ chức chính quyền: Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa được tổ chức theo hình thức chính quyền tập trung, với chủ tịch là người đứng đầu. Tuy nhiên, trong thực tế, quyền lực thực sự nằm trong tay Bộ Chính trị của Đảng Lao động Việt Nam.
2. Cơ cấu hành chính: Tổ chức bộ máy hành chính bao gồm các cấp quản lý từ trung ương đến địa phương. Ở cấp trung ương, có các bộ, ngành và cơ quan trực thuộc, như Bộ Ngoại giao, Bộ Quốc phòng, Bộ Tài chính, Bộ Công thương, Bộ Giáo dục, Bộ Y tế, Bộ Công an, Bộ Văn hóa, Bộ Xây dựng, Bộ Giao thông vận tải, Bộ Nông nghiệp, Bộ Công nghiệp, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Lao động, Bộ Thông tin và Truyền thông, Bộ Tư pháp, Bộ Tài nguyên và Môi trường.
3. Quyền lực tập trung: Trong giai đoạn này, quyền lực tập trung nằm trong tay Đảng Lao động Việt Nam. Đảng kiểm soát và điều hành các cơ quan chính phủ, đảm bảo sự thống nhất và ổn định của chính quyền.
4. Quản lý kinh tế: Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thực hiện chính sách quản lý kinh tế theo mô hình kinh tế xã hội chủ nghĩa, với sự tham gia của các doanh nghiệp nhà nước và các cơ quan quản lý kinh tế.
5. Quản lý địa phương: Tổ chức bộ máy hành chính ở cấp địa phương bao gồm các cấp huyện, tỉnh và thành phố trực thuộc trung ương. Các cấp này có chức năng quản lý địa phương, thực hiện chính sách của chính phủ và đảm bảo trật tự công cộng.
Nhận xét về đặc điểm hành chính trong giai đoạn này:
- Quyền lực tập trung mạnh mẽ trong tay Đảng Lao động Việt Nam, góp phần đảm bảo sự ổn định và thống nhất của chính quyền.
- Tổ chức bộ máy hành chính được xây dựng theo mô hình chính quyền tập trung, với cơ cấu từ trung ương đến địa phương.
- Chính phủ thực hiện chính sách quản lý kinh tế theo mô hình kinh tế xã hội chủ nghĩa, với sự tham gia của các doanh nghiệp nhà nước và các cơ quan quản lý kinh tế.
- Cấp độ địa phương có chức năng quản lý địa phương, thực hiện chính sách của chính phủ và đảm bảo trật tự công cộng.